Ba mươi thiếu chút, rằng già Chồng con em chẳng có mà để lo Rảnh rang ngợi nghĩ vu vơ Học đòi thơ thẩn ngẩn ngơ với đời.
Dăm câu chữ ghép rối bời Người thân mắng vốn bạn vui bảo khùng Giật mình nhận thấy tửng tưng Kiếm chi bận rộn cho đừng hâm hâm. Phen này em quyết học thêm Mai sau nếu lẻ bóng đêm không cùng Cũng không cậy vả người dưng Yên lòng cha mẹ nghìn trùng đạo con.. .............................. 16.07.2014.QHtvvk
Nhìn lại *Khi em má phấn môi son Là khi em biết tuổi hồng phai phôi Nhớ thời mười tám đôi mươi Áo dài tóc thả khối người ngẩn ngơ.* _ ở tiệm ...tô vẽ...
Hình như trời buồn trời nhỏ lệ Hình như tim em cũng đang dai dẳng như bầu trời trưa nay Hình như tình ta đã nhạt phai Tuy thật gần mà hóa cách xa ngàn dặm.
Nổ lực bình thường cứ nghẹn lại nơi tâm khảm Ánh nhìn không còn giao thoa Hời hợt quan tâm qua loa Ừ ! là điều tất yếu em cần chấp nhận.
Em giữ riêng em ký ức góc đêm có vòng tay ấm Anh đi tìm chân trời mới trả nợ phong tình Và anh sẽ quên nhanh Năm tháng ngày sau gặp lại ta thành đôi người xa lạ. “Chẳng thể đi cùng nhau đến cuối con đường Xin đừng vội vàng nói lời yêu thương” ………………………….08.07.2014.QHtvvk