Thôi
thì cá tháng tư!
Hôm nay anh nhắn tin cho tôi, “tôi yêu
em!”, tôi bảo nghe mà buồn. Anh nói sao lại buồn?. Tôi trả lời: “anh nói yêu ngày cá tháng tư
khác nào những kỷ niệm ngọt ngào đã có thời gian qua giữa hai ta cũng chỉ là
dối trá sao?”. Anh nói "em cứ nghĩ như vậy nếu điều ấy làm em vui!"
Thật
ra anh đã đẩy tôi ra xa anh từ lâu rồi. Anh bảo tôi thay đổi, có người mới “ok”
hơn anh rồi..v.v.. Không biết nữa, tôi không biết với anh “ok” hơn là thế nào?,
giàu có hơn đẹp trai hơn, giỏi giang hơn, có địa vị hơn….hay yêu tôi nhiều hơn
anh.
Anh không trả lời câu hỏi của tôi, ngay từ khi
mới quen anh đã có suy nghĩ mặc cảm nghèo, không bằng ai...v.v.., tôi cũng đã
từng nói nếu quan tâm anh có bao nhiêu của cải đã chẳng thèm hứa về bên anh làm
gì!
Tôi
quen anh khi tình cờ đọc thơ anh thấy thích, tôi xin kết bạn, cả hai trò chuyện
rôm rả vui vẻ, trùng hợp lại cùng quê nên dể dàng thân nhau. Điểm chung của cả
hai có chút gì sâu thẳm trong tâm hồn đượm buồn với những lo lắng. Lúc đầu
anh cũng không nói thật hết mọi chuyện và tôi biết điều ấy, tôi vẫn tôn trọng
anh, nghĩ anh có khúc mắc nào đó không muốn chia sẽ. Thời gian trôi qua thật
nhanh anh ngỏ lời muốn làm người yêu của
nhau. Tôi chấp nhận bảo anh đợi. Rồi
cũng đến ngày thỏa mong chờ, gặp nhau vui vẻ, có những kỷ niệm đẹp. Công việc
khác nhau, nơi làm việc xa hơn cả ngàn km. Hết kỳ nghĩ tôi phải đi điều tất yếu
mà.
Trước
ngày tôi đi anh đến chơi, anh ôm tôi vào lòng đặt lên trán tôi nụ hôn anh nói:
“hãy làm người yêu P nhé, đi rồi đừng quên P, hãy về với P”. Tôi lắc đầu, anh
hỏi sao vậy, không yêu P sao? Tôi ừ một tiếng rõ to. Anh cười ghì chặt lấy cổ
tôi nâng người tôi lên đặt vào môi nụ hôn khiến tôi bất ngờ đến nghẹt thở. Anh
bảo : “dám nói không yêu P nè, cho biết tay, cho sau này mãi mãi nhớ P”. Cảm
giác lúc đó thật ngọt ngào, tôi cảm nhận được tình yêu trong mắt anh, nghe cả
tiếng trái tim anh thổn thức. Quy luật có hợp ắc có tan, anh nắm chặt bàn tay
bé nhỏ của tôi siết mạnh làm tôi đau điếng anh nói: “P sợ mất H lắm, H có người
nhiều thích thế P lại ở xa nữa, không chăm sóc cho H lúc một mình được nhỡ có
anh nào……H đi mạnh giỏi nhớ sắp xếp công việc mau về với P nghe”
Thế
đấy hạnh phúc là vậy, nhưng ai có biết
được lòng người nông sâu. Một ngày đẹp trời anh bảo tôi đổi thay, nói chia tay
thật nhẹ nhàng. Tôi chấp nhận mà lòng tự hỏi mình đã làm gì sai?
Bây
giờ cá tháng tư anh đem tình cảm của tôi ra đùa nhắc lại vết thương lòng lâu
nay tôi chôn vùi để vui cười.
Tôi
hỏi tại sao hay đơn giản anh không hề yêu tôi, anh lại nói : “không phải không nhưng đành thôi…vì em có người khác ok hơn P” anh nói thật nhẹ nhàng làm sao, tình
nhẹ tựa cánh hoa rơi theo chiều gió. Lý do anh nêu ra thật cao thượng khác nào
chúc tôi vui bên người ta,hãy cứ hạnh phúc riêng tôi đi. Anh đâu biết lòng tôi nặng trĩu ưu tư.
Thôi
thì cá tháng tư xem như anh cợt đùa!
01.04.2013.QH
HT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét