Ngẫu hứng
Nhớ người dưng
(Trần Nguyên Ngọc_ Thanh Xuân_Thanh Lâm Trần_ Hoa Ngọc Bút_Tran Nam Thanh_Quynhhhuongtvvk)
Tran
Nguyen Ngoc
Tự nhiên
lại nhớ
người dưng
Người chưa
rõ mặt
chưa từng
cầm tay
Người xa
xa tựa
chân mây
Sao gần
như thể
suốt ngày
trong tim!
Thanh Xuan
Tự nhiên
lại nhớ người ta
Người ta
chẳng biết ở xa hay gần
Người ta
chưa phải người thân
Mà sao ta
cứ bẩn thần trong tim
Để ta
mải miết đi tìm...
Truong
Quynh Huongtvvk
Tìm ai anh mãi đi tìm
Em ngay ở
cạnh chẳng thèm làm thân!
Thanh Xuan
Tìm em
như thể tìm chim
Để anh
mãi mãi đi tìm chưa ra
Người
gần mà lại là xa
Khi nào
ta mới một nhà hỡi ai?
Truong
Quynh Huongtvvk
Em ngồi
đếm tháng đếm ngày
Sao anh
chưa đến nắm tay chung đường
Để cho
giây phút yêu thương
Tan vào hư
ảo vô thường nhói tim
Thanh Lâm
Trần
Gió đâu
gió mát sau lưng
Khi không
lại nhớ người dưng thế này.
Truong
Quynh Huongtvvk
Anh ơi anh
nhớ đến ai
Phải em
thì nói tết này chung đôi!
Thanh Lâm
Trần
Nói chi
hết đứng lại ngồi
EM hẹn về
rồi em lại ra đi
Hay là, củng bởi, tại vì
Người dưng nên mải vẩn là người dưng.
Truong
Quynh Huongtvvk
Em về anh
lại dửng dưng
Đành tâm
lau vội rưng rưng giọt sầu
Em đi mà
dạ nhói đau
Tha phương
để bớt nát nhàu tim côi!
Thanh Lâm
Trần
Chỉ còn
hôm nay nữa thôi em
Ngày mai cuốn gói theo đàn về quê
Ngày mai
ta bỏ cơn mê
Hẹn tới
mồng 6 lại về yêu thương.
Truong
Quynh Huongtvvk
Thế thì
anh hãy tỏ tường
Bao nhiêu
yêu mến vấn vương trong lòng
Khi về với
vợ chớ mong
Đêm khuya
mớ dại nói trông em về!
Tran
NamThanh
Nhưng mà lỡ gặp bà Tưng
Thì cũng đừng vội dửng dưng nhe người
Truong Quynh
Huongtvvk
Ơ hay lại nói Tưng rồi
Tran
NamThanh
Ngàn phương rẽ lối uyên ương
Chứ sao rẽ được tình thương đôi mình
Truong
Quynh Huongtvvk
Nghe anh
nói nhớ giật mình
Quay về
cõi mộng em tin thật thà
Quay ra
cõi thực thiết tha
Vẫn anh xa
lạ em là người dưng.
Tran
NamThanh
Ở trong
cõi mộng tin anh
Quay về
thực tại em đành quên ta
Hay là bởi
những xót xa
Nên nàng
khép kín lối ra vườn hồng.
Truong
Quynh Huongtvvk
Xưa nay
cửa vần mở toang
Vườn hồng
đón đợi người thương chân thành
Sao người
vội trách cho đành
Bao nhiêu
mộng ước chẳng dành cho nhau!
Hoa Ngọc
Bút
Người ơi
người có biết không
Vườn
hồng sẵn lối vẫn trông chờ người
Mà sao
chưa đến chàng ơi
Vườn em
đã đợi nửa đời rồi anh.
Hoa Ngọc
Bút
Có phải
do quá cách xa
Hay bởi
nỗi nhớ đã là của ai
Xuân về
trên những cành mai
Mà sao
tình vẫn mãi hoài cách chia.
Truong
Quynh Huongtvvk
Dặm ngàn
mây núi phân chia
Tình ta
đến muộn giữa khuya giao thừa
Em đâu
chịu phận thứ ba
Nên tình
càng lúc càng xa anh à.
Hoa Ngọc
Bút
Ta đâu
tốt đẹp hỡi nàng
Long đong
hoài vẫn dở dang nửa hồn
Niềm
riêng đã cố vùi chôn
Nhưng đôi
khi vẫn cuộn cồn sóng khơi
Nên đừng
học nhé nàng ơi
Học chi
một kẻ tình đời vô duyên!
Truong
Quynh Huongtvvk
Một hồi
một lúc hết hơi
Người ơi
em gọi chẳng lời trả đây
Cứ hoài mơ
mộng trên mây
Thế là ta
mãi như ngày đầu tiên.
Tơ hồng
chẳng được nối liền
Người dưng
vẫn thế nỗi niềm hư hao
Cứ như em
tận trời cao
chẳng ai
dám ngỏ câu nào yêu thương!
Người dưng
em lại ngồi buồn
Rồi thơ
rồi thẩn nhiễu nhương với đời!
Chắc duyên
em định sẵn rồi
Kiếp này
em nhận làm người dưng thôi!
…………………………………………………23.01,2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét