NKĐ
102
Nghe
tiếng mưa..
Nghe tiếng
mưa rơi mà tim nghẹn ngào
Nhớ chiều
nao phố cũ anh đứng đợi
Nhớ khúc
tương tư một thời nông nỗi
Tái tê
lòng hỏi người xưa nay đâu.
Cũng bởi
do em mang ánh mắt sầu
Ngỡ rằng tình yêu đẹp tựa ánh nguyệt
Như vầng
dương sớm rực rỡ tha thiết
Rồi khi
vụn vỡ lệ hoen mi hoài.
Thời gian
xin hãy ngừng trôi tháng ngày
Cho nức nỡ
trong em dịu lắng xuống
Cho lý trí
xoay trở tìm phương hướng
Mộng đôi
lứa nảy mầm ươm tương lai.
Bao lần tự
nhủ đừng vướng bận chia ly
Hình bóng
kia mờ dần rồi tan biến
Kỷ niệm
vùi chôn không còn lưu luyến
Hà cớ
gì….. em mãi chẳng thể …quên?
………………………………06.04.2014.QHtvvk
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét