Nhật
ký đợi 22! (Yêu….) Yêu ai cũng hóa nhà thơ Lúc vui say đắm lời thơ tự tình Lúc buồn ngơ ngẩn một mình Lúc chia xa ngỡ như
tình hư hao Lúc đau hận, lệ nghẹn ngào Lúc tình dâng hết cớ nào dể quên! Mà người đã vội vã quên Để tình hờ hững chênh vênh ngã nhào. …………………………………….04.06.2013.QH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét