NKĐ 47!
(Em ngốc lắm phải không
anh?)
Biết anh chẳng xứng đáng để em hy sinh
nhiều như thế!
Nhưng trái tim cứ u mê
Cứ nhung nhớ
Cứ đợi chờ.
Anh quay bước đi để em một nỗi buồn
riêng mang
Và những hờn giận.
Khắc khoải u hoài đăm đắm mắt nhìn theo
Tấm lòng hằn lên những vết sẹọ.
Rồi em thành kẻ đứng bên lề cuộc tình
anh
Anh hạnh phúc em bớt lo lắng
Anh đớn đau em lại sầu tự trách.
Em ngốc lắm
Ngốc lắm phải không anh?
Nhớ anh, nhớ anh…thật nhiều!
…………………………………..28.06.2013.QH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét