Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

BUỒN …!


BUỒN …!

Cảm tác khi nhận lương thưởng tết!
(Tặng mấy đồng nghiệp cùng làm!)

Người ta nhận thưởng tết cười hớn hở
Còn em thì mặt mày buồn xo.
Mua vé về quê còn mãi đắn đo
Tiền vé xe thì quá ư đắt đỏ.

Đường về xa lắm, nghĩ mà buồn thêm
Đồng lương ít ỏi biết tính làm sao
Người ta  sắm tết phố đông xôn xao
Còn em ngồi ngắm ngía, không mua gì

Con về chẳng có quà biếu cha
Chẳng quần áo mới cho em chơi tết
Mai vàng chẳng có phong thư tô điểm
Hẩm hiu thân phận,  làm thuê cho người ta.
………………………***………………………
29.01.2013 .QH

Mẹ ơi con đã về!


Mẹ ơi con đã về!
Nơi thiên đường , mẹ hãy mỉm cười
Ngày đi mẹ lo con gái mất nét duyên quê
Cội nguồn tình nghĩa lời mẹ khắc ghi
Vẫn áo dài tay , vẫn mái tóc thề ngày xưa con về.
...................................................................
29.01.2013.QH

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

NHẮN VỚI ANH


NHẮN VỚI ANH

Anh chờ nha
em mang hơi ấm mùa hạ
xóa tan băng giá trong anh người à.
Em còn đang
bận tìm hạt nắng vàng
gói mang về tặng anh đấy mà.

 Em biết đã thương rồi.
mà không nói
Vì ngại ngùng,
để nỗi nhớ mông lung
gửi theo gió cuốn, tháng ngày còn xa.
Biết bao giờ có anh kề bên người ta

Chậm thôi anh
kẻo em vấp phải đá
Chậm thôi anh.
kẻo tình thôi đậm đà
Chậm thôi anh
để biết anh cần em
nắm tay anh buổi chiều tà
dạo bước chung đôi ngắm hoàng hôn sa.

Sóng giúp  tôi
nói hộ lời yêu thiết tha
Chầm chậm thôi
gió mang hơi ấm tình em
Xuân đang tới là em sẽ  về.
Em đang nhanh nhất có thể …. Anh chờ nhé!.....
……………****………………..
TP, 14.01.2013. QH

CHUYỆN TÌNH CHÀNG QUÁ


CHUYỆN TÌNH CHÀNG QUÁ

Ta ước một ngày sẽ nói yêu muội
Có lẻ ước mơ chỉ là ước mơ
Mãi mãi trong tim huynh hình bóng muội
Chỉ  dám đem yêu thương gửi vào thơ.

Ta đã yêu muội người con gái….ngây ngô
Cứ xem ta, thằng nhóc còn dại khờ
Khôn nguôi một mối tình không định tuổi
Trớ trêu huynh lại chào đời sau muội.

Mai này muội có về bên sông vắng
Nhớ rằng huynh, bến cũ vẫn nhớ thương
Gói bao kỉ niệm chôn vào dĩ vãng
Muội bên ấy bình yên hạnh phúc nhé!
………………***…………………
13.01.2013 Huynh

Muội mãi ngây ngô, quên huynh đã lớn
Thành chàng lãng tữ đa tình mất rồi
Bên nhau  sớm tối không chút đắn đo
Hẹn hò huynh muội  nay thành  lứa đôi

Tội này muội gánh sao nỗi huynh ơi
Mẹ cha lo lắng con gái có thì
Huynh còn mãi miết tháng ngày rong chơi
Còn dùi mài sử sách ghi  danh với đời.

Tình này huynh gửi cho muội trái ngang
Chỉ dám nhận mà không dám đáp đền
Thế gian đâu có cổ mộ riêng ta
Để chờ để đợi huynh cùng nên duyên!
……………….***………………… Muội QH
25.01.2013

EM SẼ ĐI


EM SẼ ĐI
Cảm tác câu nói “em đi đi cho khuất…!”

Em sẽ đi, cho thỏa lòng anh.
Để nỗi nhớ cào xé tâm can
Cho trái tim rớm máu, điên loạn
Xem thiếu em anh chịu nỗi không?

Em đi !
Gửi giận hờn  theo mây và gió,
Trời đất hay lòng em nỗi giông
Ừ em sẽ đi ! khuất nẻo niềm nhớ
Giọt lệ  cuối cho mối tình thơ!

Em đi rồi, chớ có buồn rầu
Chớ tìm đến rượu cay men nồng
Em đi rồi, chẳng ai ở bên
Pha nước, đắp khăn dã rượu đâu

Em sẽ đi tìm bờ vai khác
Và sẽ quên thôi hình bóng anh
Tìm vòng tay mới, ấm mùa đông
Để Xuân về có đôi dệt mộng lành.
……………..***……………….
25.01.2013.QH



Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

LỠ DUYÊN (cảm tác thơ Nguyen Chinh bài: SAIGON_FLORIDA


LỠ DUYÊN

Áo nào mà chẳng phai màu
Tình nào tình chẳng, phút đầu đắm say.
Khi yêu ai nghĩ chia tay
Chữ duyên chữ nợ nào hay lỡ làng.   

Khi em cất bước sang ngang
Đừng trách chi anh, mà mang nỗi sầu.
Em đây vui sướng gì đâu
Bên trời xa vắng tim đau nghẹn lòng.

Nhớ lắm quê hương, ngóng trông
Biết người có nhớ em không mà về.
Cuộc đời có lắm nhiêu khê
Tình đầu ước nghĩa phu thê cùng người.

Nào hay duyên lỡ thật rồi
Đò sang bến khác, anh thôi nhớ thương.
Sông ngân chia cắt uyên ương
Tình anh trao trả , em về với chồng.
………………***……………..
Tp, cảm thơ NC, 18.01,2013.QH

LỠ DUYÊN 2

Mơ về phương ấy, anh nhớ
Tình đầu ta trót trao nhau
Lời hẹn thề non biển xưa
Nghe đắng ở trong lòng.

Em ơi ! Sài Gòn _ Florida 
Xa lắm nhưng tình anh gần
Sao em không nhớ một lần
Về thăm lại chốn cũ cùng anh?
………………………………………….
Tp, cảm thơ NC, 18.01,2013.QH


NGẪU HỨNG cùng Nguyễn Ngọc Lâm


NGẪU HỨNG
tác giả: Nguyễn Ngọc Lâm + Truong quynh huongtvvk

Em ghiền thơ của anh
Như ghiền không khí sớm.
Chữ tình trong thơ anh
Say đắm và chung thủy.
Mỗi khi chiều nắng tắt
Em muốn tựa vai anh
Nghe anh cất tiếng hát
Bài thơ tình viết riêng.
Em thèm anh ru thơ
Như thèm một nụ hôn 
Trước mỗi đêm đi ngủ
Để giấc mơ tròn hơn.

Anh thèm ánh mắt xanh
Trao tình anh sớm tối
Anh thèm nghe em nói
Trong những chiều bên nhau...
Anh thèm làn tóc em
Hương bồ kết mới gội
Anh thèm môi em thơm
Như thèm cà rem ngọt.
Anh thèm tay em rót
Ly rượu hồng giao bôi
Anh thèm nghe em cười
Hồn nhiên và duyên dáng…
………………………………………………………………
Ngẫu hứng chiều xuân, 17.01.3013.NNL_QH .

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

QH gọi đây là thơ cộng hưởng ,


Có phải dang dở …?

Em đi rồi chẳng ai bên cạnh
Anh bầu bạn với men rượu cay
Còn đâu hơi ấm của ngày xanh
Còn đâu mật ngọt môi hôn xưa

Em đi tìm bến đỗ bình yên
Tìm bờ vai trao trái tim sầu
Tim anh đã chết ngay chiều sau
Vạn lần mãi nhớ em … người đi
………………………………………………(giấu tên)

Buồn chút thôi, nhớ chút thôi
Mai này duyên mới sẽ thôi muộn phiền

Những gì đã có hãy quên
Hẹn kiếp sau làm thuyền quyên có đôi
…………………………………………………..QH
25.01.2013


Kết quả buổi trò chuyện về quê ăn tết đây!

TÌNH XUÂN
Tác giả: Thành Nguyễn Mậu + Truong quynh huongtvvk

Chiều nghiêng ai dổ trong lòng.
Miên man tình tự phập phồng ý thơ.
Đời như một ráng chiều mơ.
Lung linh mặt nước lao xao ửng hồng. (TNM)

Tình xuân đang đến, anh mong.
Đợi chờ nên nghĩa vợ chồng cùng em
Nhớ quê nhớ mẹ buồn thêm.
Tất niên chiều nhớ, nhớ đêm giao thừa. (QH)

Tình quê biết mấy cho vừa.
Tình đôi xứ Quảng bên nhau vơi đầy.
Bên nồi bánh… ngút hây hây.
Má em ửng đỏ đong đầy trời xuân. (TNM)
………………….****……………………..
Tp, chiều nhớ quê. 15.01.2013. TNM_ QH




CHIỀU BUỒN ( cái ni gọi là chiều rảnh ! ) 
Tác giả: Thành Mậu Nguyễn +QH

Chiều buồn vuốt nhẹ câu thơ.
Hồn ta choánh choáng thẩn thờ vào ra.
Thương câu lục bát thương ta.
Thương mình nhỏ bé giữa đời lanh đanh. ( TNM)

Chiều buồn ta lại mình ta.
Nhớ anh ngơ ngẫn câu ca tình buồn.
Thương ai bên ấy mưa tuôn. 
Thương mình đơn lẻ ,điệu buồn chơ vơ.(QH)

Tội chi trách trở câu thơ.
Lối về em để mặc ta một mình.
Xuân buồn én cũng lặng thinh.
Chong chanh hư thực sao đành chia phôi. (TNM)
……………..***………………………..
Tp, 14.01.2013 .TNM_ QH
 —.

Anh đã quay về!..
tác giả: Thanh Xuan  + Minh Đoàn +Nam Nguyen+ Truong Quynh Huongtvvk

Anh đã quay về nơi chốn xưa.
Tìm em anh đứng đợi trong mưa
Không gian vắng lặng, hồn trống vắng
Anh gọi mà không thấy tiếng thưa

Bồi hồi nhớ lại ánh mắt ai
Mà thương nhớ suốt tháng năm dài
Ấp ủ trong tim, hồn đáy mắt.
Nhớ lắm, thương nhiều em có hay? (Thanh Xuan ).

Trời Đông bảng lảng mây bay
Có người đứng lặng bên này chờ ai
Bóng chiều thườn thượt ngã dài
Thấy gì như thấy bóng ai bên đời?

Dòng đời cứ lặng lẽ trôi
Anh tìm ai sao lại bỏ tôi một mình
Anh phiêu du bước hành trình
Nhớ không lời hứa chung tình hôm nao !  (Minh Đoàn)

Phiêu du ngày rộng tháng dài
Luôn trong tâm tưởng hình ai trong đời
Dòng đời cứ lặng lẽ trôi
Hình ai cứ ở trong tôi đêm ngày

Lời xưa đã hứa, hôm nay
Để tôi da diết, để quay trở về
Lòng luôn luôn nhớ câu thề
Em ơi anh rước em về bên anh… (
Thanh Xuan.)


Bây giờ cách trở sông Ngân 
Nhịp cầu Ô Thước chẳng cần nữa đâu
Thôi thì cứ mặc mưa Ngâu
Đầm dề xoa dịu nỗi sâu cách xa

Xuân xanh giờ hóa Đông già
Hoa tàn , cánh rụng , lá xa lìa cành
Về làm chi nữa hỡi anh
Tình xưa đã chết , chúng mình không duyên?
!  (Minh Đoàn)

Uh thì cứ mặc mưa Ngâu
Không cần Ô Thước, nhịp cầu ngang qua
Cho dù Đông có về già
Hoa kia rụng cánh, lá xa lìa cành
Thì hồn ta mãi cứ xanh
Tình ta mãi vẫn là tình có duyên
Duyên tình, duyên nghĩa, vẫn nguyên
Xuân xanh, đầu bạc lời nguyền thủy chung…(
Thanh Xuan.)

Biết rằng duyên chẳng chung cùng
Anh đừng nhắc chuyện thuỷ chung làm gì
Đường anh anh cứ đi đi
Để tôi ở lại nhâm nhi nỗi sầu
Thương nhau xin hãy vì nhau
Anh đừng nhắc nũa để đau lòng này
Xem tôi là một đám mây
Nổi trôi , tan tác tháng ngày bão giông! (Minh Đoàn)

Tan tác tháng ngày bảo giông.
Miệng nói đành thôi , sao lòng đắng cay.
Người ơi có nhớ tình này.
Đừng để nghĩa theo gió mây xa vời.  (QH)

Nàng là ai nhỉ..nhớ mong
Chỉ là mưa Ngâu..cơn giông réo gọi
Hồn tê tái..nỗi nhớ thương
Nhỏ lệ cho ta ..đoạn trường đắng cay
Nàng có biết..ta yêu rồi . (Nam Nguyen)
 ………………….***…………………
tp, 14.01.2013.TX _MĐ_NN_QH

DUYÊN AI ĐỢI CHỜ! ( thơ cộng hưởng, chiều rảnh facebook) hehe
Tác giả:  Minh Đoàn + Thanh Xuan + Truong Quynh Huongtvvk + Phúc Phè Phỡn

Tôi là phận gái thuyền quyên 
Anh đi trăm ngã như thuyền giữa khơi 
Bây giờ còn lại mình tôi
Ôm miền thương nhớ đơn côi giữa đời! (Minh Đoàn
)

Bến ơi sao nỡ buồn phiền
Thuyền đi vẫn nhớ một miền bến xưa
Dập vùi theo gió theo mưa
Thuyền neo bến đậu sao chưa thỏa lòng?  (Thanh Xuan)

Thuyền đi bến vẫn một lòng
Mõi mòn trông ngóng sắt son đợi chờ
Bây giờ thuyền sắp cập bờ
Bỏ quên bến cũ chơ vơ giữa đời!  (Minh Đoàn
)

Bến vẫn ngày ngày ngóng trông
Thuyền đi nơi ấy có mong ngày về.
Chốn cũ lời xưa hẹn thề,
Còn vang theo sóng bốn bề biển khơi.

Thuyền đi bến vắng chơi vơi,
Đành lòng thuyền nỡ ghé nơi bến nào ? (QH )
Dẫu rằng biền biệt sơn khê
Lòng thuyền vẫn nhớ lời thề năm xưa . (Minh Đoàn
)

Bôn ba muôn sóng vạn dòng
Lòng thuyền vẫn mãi một lòng bến xưa
Rì rào một thoáng chiều mưa
Vội vàng bến nỡ neo đưa thuyền người!!? (Phúc Phè Phỡn )

Tp, 14.01.2013 . MĐ _ TX_ QH_PPP


KẾT QUẢ ĐÊM KHUYA 

Hỏi nhau để biết cho vui
Chữ duyên chữ nợ mớ đời lắm thay (Xanh Vẹt)
Đi làm em được lên fây
Dưa lê dưa hấu cùng mây trăng vàng
Muộn rồi sương xuống hoang hoang
Đoá hoa Quỳnh trắng nhớ chàng nào đây (Xanh Vẹt )

Quỳnh Hương chẳng nhớ anh nào
Nhớ ba nhớ mẹ nao nao cỏi lòng
Đôi mắt em mang niềm trông
Em trông mau hết năm, trông về nhà
Sâu lắng tình quê đậm đà
Duyên em chưa đến, thật thà em khai ! QH)

Thế thì em cách nhà hoài
Làm xa lắm á ! Tỉnh ngoài quê hương
Hay chỉ bên kia con đường
Vẫn nhìn ko thấy quê hương của mình (Xanh Vẹt)

Quê em xứ quảng nghĩa tình
Nơi giữa đường cong của hình chữ S 
Xa lắm, đường về chông chênh
Mỗi năm được phép về thăm hai lần. (QH)

Xứ Quãng xa xôi vời vợi
Đường xa khó đi lòng người u sầu
Chuyến xe ngăn cách tình rồi
Bao giờ trở lại nhịp nối tình yêu. (Nam Nguyen)

Đường xa không ngại đâu anh
Ngại rằng cách trở lòng thành đấy thôi
Nghẹn lòng, mặn đắng bờ môi
Tình duyên chưa tới , người ơi đâu mong! (QH)

Tình anh xa xôi vạn nẽo
Trông mong biết bao tình theo chuyến xe
Em đi mang cả mối tình
Yêu em anh đợi như tình trong mơ. (Nam Nguyen)

Anh ơi một mối duyên thơ
Ta quen nhau buổi tình cờ dạo face
Chữ yêu ngại ngùng lắm thay
Tình anh xin giữ đến ngày gặp nhau! (QH)

Fb là cung đàn nhịp nhạc
Tình trên Fb là tình ngất ngay nhé !
Yêu chỉ là mộng trên Fb !
Bao chữ tình gói gém Fb cho em.(Nam Nguyen)

Ta yêu em vì FB
Là nhịp cầu nối tình
Có mối tình trên Fb
Ôi! hạnh phúc thật nhiều.(Nam Nguyen)

Lấy trời làm chứng lời anh
Hỏi đất lòng anh như ánh sao mai
Tình Fb tình yêu bất diệt
Yêu em tận thiên thu thiết tha lắm !
Chứng lời anh trên FB nhé ! (Nam Nguyen)

Em chứng lời anh trên facebook
Vậy mà em chưa hề biết mặt anh ơi?
Tình facebook vẫn mãi là ảo thôi! 
Dù sao cũng vui vì anh yêu .....hình em.(QH)

Yêu hình là yêu bóng ảo
Nhờ ảo mà yêu động não lắm phe !
Vì thơ mà yêu ảo mãi
Thà yêu ảo trên Fb là ảo thực
Ảo là thực..thực là ảo. (Nam Nguyen)
………………….…***…………………………
Tp,18_19_01_2013 XV_NN_QH
 — với Nam Nguyen  Xanh Vẹt.

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

Những bài thơ của Hàn Phong! (tặng QH qua facbook)


Những bài thơ của Hàn Phong! (tặng QH qua facbook)

Phấn Hương !.........
tác giả: 
Hàn Phong

Ôm kiếp người trong giấc ngủ ngày
Bùn dơ vấy gót, máu loang tay
Tang thương vẽ lại màu hương phấn
Cười ngạo đi qua sắc đoạ đày
Khói mờ lá rụng dường chưa dứt
Gió mát trăng thanh chớp cánh bay
Nào tưởng mơ xuân quành trở lại
Hỉ nộ ái ố mặc mặc say
...............***.................
tp,06.01.2013.Ngạo


Đôi Mắt 
tác giả: Hàn Phong

Chong đèn
nhìn khói thuốc
bay
Nhớ đôi mắt 
huyễn
Khóc đầy vai tôi
Em về nơi ấy
Như vôi
Chẳng cùng lá thắm
đượm môi
 
cánh trầu
Kỷ niệm không ngủ
Nghẹn đau
Tan thành sương khói đi vào
Lãng Quên
Ngày xưa đôi mắt
Buồn tênh
Tiễn tôi về phía
 
Thác ghềnh
 
Bể dâu
Chiều nay mây xám ngang đầu
Đường xưa khuất nẻo
 
Dối nhau
Hững hờ !!!
……………………………………….
tp, 06.01.2013 .Ngạo

Tương Tư
(Tặng QH)

''Tương kiến thời nan biệt diệt nan
Đông phong vô lực bách hoa tàn''

Xuân vừa chạm mắt em
Nắng thả rong bên thềm
Nghe đời đi chợt lạ
Nỗi nhớ nào chưa quên

Nỗi nhớ tràn bờ mắt
Hóa thành giọt lao đao
Phố mãi miết xôn xao
Chỉ mình em đau đáu

Chiều ni con sáo sậu
Chấp chới gửi qua sông
Biết bao nhiêu ấm nồng
Cùng nỗi niềm dịu vợi

Chiều ni có ai đợi
Anh cùng với Gió xuân
Hay mãi miết đường trần
Quên loài hoa tối nở

Câu thơ rơi tan vỡ
Hóa hồn thành tương tư
Tựa một nhánh sầu tư
Gieo mầm trong gió bấc
Lỡ yêu rồi, lỡ mất
Sao không chế nhịp tim
Thôi vậy..
Anh đành chìm
Trong biển trời ánh mắt..
…………..**………………
Tp, 01.01.2013
Ngạo ( Hàn Phong )

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Lời dạy cuối của mẹ dành cho con gái!


Lời dạy cuối của mẹ dành cho con gái!

        Ở miền quê đầy nắng và gió, Miền Trung thân thương nó lớn lên cùng tuổi thơ nghèo khó và ông bố nghiêm khắc chân chất. Ông dạy con gái bằng những lời hù dọa, ông thường nói mặt xấu của sự việc không quên kèm theo lời răng nếu chúng mày (chị em nó) mà vậy…………là không phải con ba, ba từ chúng mày!.

         Mẹ nó thì hiền lành, mẹ dạy chúng những điều phải trái vì sao không được như thế! Khi chị em nó sắp thành thiếu nữ, mẹ nói ở quê  nếu con gái chưa có chồng mà có con là hư hỏng người ta khinh thường cho.Không được đi chơi khuya, đi với ai phải xin phép, đừng làm gì để hàng xóm dị nghị. Quan điểm quê là vậy, mẹ còn nói: “ mấy đứa con gái tụi con không được vậy ba sẽ đánh đấy, má đuổi đi luôn đấy không có bênh đâu”!  Và mẹ nói thế nào là tiết trinh..v.v..Cái thời 8x , 9x  con gái ra đường nghe toàn những lời về lối sống phóng khoáng, nam nữ bình đẳng. Rồi sống để hưởng thụ chứ giữ khư khư cái gọi là màng trinh ấy làm gì?...v.v.Nhưng mẹ nó lại bảo nếu con biết giữ gìn, hạnh phúc với con nhiều gấp bội!

           Những ngày cuối đời mẹ, nó luôn ở bên người chăm sóc, tuy đau nhiều về thể xác nhưng mẹ vẫn tỉnh táo. Một lần nó mới ăn xong nó lên nằm với mẹ và xoa xoa bụng nói “ tức bụng quá má, hihi bụng con bự rồi, xấu xí rồi”. Mẹ đưa tay xoa xoa bụng nó nói “ con có thai không được nằm vậy, nằm nghiêng để sau này dể sinh” . Nó ngạc nhiên cười ngất hỏi :“ má nói chi ạ, con đâu có thai đâu mà sinh với đẻ?”
           Nó thấy mẹ cười rất hiền, rất tươi, mẹ tiếp: “ thế con nói bụng con bự má tưởng con có bầu, không có là tốt, tốt rồi. Má tưởng con có bầu khi má chưa có con rể (mẹ cười). Con ngoan nhé, đừng làm như cái Chín.Yêu quen bạn trai không sai con à, đừng đánh mất mình trước những lời ngon ngọt không đáng”..
         Nó ngạc nhiên đến lạ, mẹ tưởng nó có bầu mà không hề la, mẹ rất nhẹ nhàng bảo nó vậy. Ừ tiết trinh phẩm hạnh. Nó nhận thấy lòng mẹ bao dung quá, phẩm hạnh là đây hay là cái màng trinh kia đánh giá một con người?.
         Mẹ nói:  “mẹ có ba đứa con gái nhưng có lẻ không chờ được đến ngày các con mặc áo cô dâu đường hoàng hạnh phúc như người ta, hãy biết giữ gìn điều tốt đẹp, tuy không giỏi gian bù lại các con cố gắng học hỏi sống tốt và chân thành, hãy trao điều quý giá nhất cho người con gọi là chồng. Chỉ có người con trai ấy xứng đáng để được như thế, con sẽ hạnh phúc !”
            Mẹ đưa bàn tay yếu vuốt nhẹ mái tóc chị em nó mẹ nói :tóc con gái mẹ đẹp lắm, ai cũng khen sau này đừng bắt chước người ta mà cắt phá nó nghe con”.
           Đấy là lời dạy cuối cùng mẹ dành cho các con gái.
…………………………………..****……………………………………..

Trải nghiệm……

           Đến bây giờ nó đã yêu, tình đầu, tình thứ hai, tình thoảng qua,hay tình ảo,.và tình đến theo quy luật nam nữ gần nhau nãy sinh tình cảm….vâng, nó mới hiểu lời mẹ. Khi yêu người con trai nào cũng đòi hỏi người mình yêu.Nhưng mấy ai chờ đến khi rước làm vợ. Có người còn đổ thừa ngược người yêu không còn trong trắng nên không cho! Có người cố tình bảo đó là chứng minh tình cảm, anh không thể thiếu em, anh và em là một..v…v. Nó thấy trơ trẽn nực cười quá! Có người không một lời yêu cũng đòi lên giường cùng nó.Người dùng lời ngon ngọt chỉ để đạt mục đích thấp hèn, khi nó không đồng ý trở mặt nói nó cổ hủ sống không thật, không yêu hết mình.Có người khi đi rồi nhắn tin “tôi thấy tiếc cho em sống đến từng ấy tuổi mà chưa biết được thế nào là mùi xác thịt” (câu nói hơi khó nghe nhưng xin ghi nguyên văn),hay “tình yêu không có tình dục là bỏ đi, là tình đồng chí” và nhiều câu nói “ bất hủ” mà không dám ghi lại. Nó thấy khinh thường cái tình ấy.Nó thấy vui vì nghe lời mẹ nên mới hiểu được bộ mặt của những kẻ yêu dối trá!
 ………………………………****……………………………………

Kết quả…….             

             Ừ nó đang bị lạc loài giữa cái thành phố phồn hoa, ồn ào bụi bặm này. Nó cổ thật ấy chứ,khi trong công ty làm việc toàn con gái Việt mà chỉ nó lẻ loi đầu đen tóc dài, nhỏ bé.Ra đường chân ngắn chân dài khoe ra với quần ngắn váy xẻ còn nó “chân xấu” nên ngại không dám. Nó ngại bụi đường gây dị ứng ngứa!. Cái thời con gái đi mỹ viện như đi chợ! cô nào cũng xinh như người mẫu ảnh, còn nó mộc  bị chỏi!
 =D
             Nó bị bỏ rơi ở ngưỡng cửa văn hóa tình yêu du nhập, yêu hết mình, hưởng thụ hết mình và cho hết mình. Ở cái thời chữ trinh mua bằng 3 đến 4 triệu đồng một lần đi “khám phụ khoa”, chữ tiết hạnh của nó lỗi mốt! Nhưng điều quan trọng nó thấy vui  vì “lỗi mốt”.


Xin kết bài với trích đoạn trong bài thơ ngắn: An ủi 

QH của nhà thơ Zomhai gửi tặng Quỳnh Hương


Đời chúng ta còn dài vời vợi.
Hãy lắng nghe và chờ đợi nghe em!


Em giết đời ta chết thật rồi,
Tiết trinh phẩm hạnh quá đi thôi,
Đêm còn dài lắm em nỡ vội,
Rớt lệ lòng sao hỡi Quỳnh ơi!

…………………*……………………
tp, 21.12.2012 (Zomhai)

Nó không dám nói rằng tiết hạnh, nhưng thời bây giờ còn có bao nhiêu cô gái được như lời thơ Zomhai, có bao nhiêu anh chàng   “chết “  vì tiết hạnh ấy?
..........................***......................
TP,07.01.2013 .QH

Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Những đoạn thơ vui viết về QH trên TAL!


Những đoạn thơ vui viết về QH trên TAL!  

 Quynhhuongtvvk!


Thưa rằng em hãy còn son
Quê người xứ Quảng, vẫn còn thơ ngây
Trải bao năm tháng, giờ đây
Sài Gòn lập nghiệp chờ ngày trổ bông
Đệ, Huynh, Tỷ, Muội có lòng
Giao lưu, kết bạn, thật không gì bằng
Mọi người xin hãy ghé thăm....
…………………..***…………………………..
TAL, 04.01.2013. Xuân Thanh

thưa rằng em nay đã hai tám
hình xinh như cô bé mười tám. 
đời thực em là y tá bé nhỏ
hổng ai thèm yêu nên " ế chồng" 
…………………..***…………………………..
TAL, 04.01.2013.QH


Thưa rằng em tuổi con Trâu
Tám lăm(1985), Ất Sửu còn lâu mới già
Làm y tá cho người ta
Chưa đến độ "chín", vẫn là còn son
Bao giờ để nước ôm non
Cho mây ấp núi để tròn giấc mơ
Đợi chờ, em mãi đợi chờ
Chờ người quân tử, bao giờ hết trông...????
…………………..***…………………………..
TAL, 04.01.2013. Thanh Phương


đợi chờ em mãi đợi chờ
tình duyên chưa đến ấy mờ cứ trông.
trông tình lang, rước làm chồng.
ngày ngày tháng tháng mãi mong tình hờ.
người chê em còn bé nhỏ,
người nhà quê không biết lo lắng nhiều.
tình em lận đận bao điều.
hai tám vẫn mơ tình yêu chân thành!
…………………..***…………………………..
TAL, 04.01.2013.QH



Hơi đâu mà rước nợ nần
Chưa yêu là để thong dong đó mà
Yêu rồi tùm lum tùm la
Nhức đầu nhức cổ phiền hà lắm ru!
…………………..***…………………………..
TAL, 04.01.2013. TieuChieu.


Quỳnh Hương vẫn cứ yêu đời đấy thôi
tình là nợ duyên là phận
vẫn cứ trông và vẫn cứ đợi
nhưng không buồn sầu thế nhân.

Quỳnh Hương vẫn mơ mộng đấy thôi
suốt ngày thơ thẩn thẩn thờ.
vẫn cứ chờ có anh chàng nào.
cũng yêu hoa trắng, yêu cả vần thơ.

…………………..***…………………………..
TAL, 04.01.2013. QH


Nàng nghĩ gì?
Mà đôi mắt ẩn chứa bao điều day dứt
Hãy cười lên nàng hỡi
Khó khăn sẽ tan theo nụ cười
Chỉ còn lại những trái ngọt mà đời trao tặng
Gói vào hàng trang ngày tháng
Đi về cuối trời...
... hoàng hôn cũng thắm trong mắt ai
…………………..***…………………………..
 TAL, 08.01.2013.tieubangphong.



Đôi mắt - đại dương sâu thẳm
Nhìn anh sao quá xa xăm
Cái nhìn cứ như lạ lẫm
Mà anh lại muốn ghé thăm

Đôi mắt em buồn sâu thẳm
Đã mang "thương hiệu" riêng em
Để anh cả đời dò dẫm
Cho hằn đáy mắt trong đêm...
 …………………..***…………………………..
TAL, 09.01.2013. Xuân Thanh



Tâm hồn em ở trong đôi mắt.
Điều diệu vợi em giữ riêng mình.
Yêu thương em gửi nơi ánh mắt
Và em đã giấu một cuộc tình.

Xa xăm em đợi.....người thương.........
.............. ....***..............................
TAL, 09.01.2013. QH



Một khoảng trời……………


Một khoảng trời……………

Một khoảng trời không anh.
Vẫn một màu trong xanh.
Mây vẫn đùa cùng gió.
Em vẫn cứ ngồi đó!
Em ngồi đợi .....ai...
Trả lại em khoảng trời có anh
Trả lại tình yêu em mong manh.
Và nhạt nắng chiều thu cũ
Anh nắm tay em tìm lại…….. tình thu!


Một khoảng trời không em
Mây vẫn trôi êm đềm.
Anh vẫn say tình mới,
Chỉ mình em chơi vơi
Giữa muôn ngàn dối gian
Mặc nhân thế điêu tàn.
Anh vẫn cứ đa tình.
Và em mãi đợi ………….tình phụ!
……………….***………………….
Tp, 04.01.2013.QH

Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

VỚI EM


VỚI EM ( Họa bài VỚI EM của tác giả : Nguyễn Ngọc Lâm)
cảm ơn Lâm chia sẽ !

Với em
anh là tất cả.
dù xa xôi, vẫn rất gần.

Với em
anh là mây ngàn
che lối nắng em về qua.

Với em 
anh là cơn mưa
tắm mát đời em cháy khô.

Với em
anh là nhà thơ ngây ngô
viết những dòng tâm sự riêng mang.

Với em
anh là cả bầu trời đêm trăng sáng
để em ngắm, chép mãi những vần thơ.

Với em
anh là ánh dương rạng ngời.
soi sáng đời, những mảng tối bơ vơ!
........................&&........................
tp, 04.01.2013 .QH

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Gia đình


Tôi thật bất hiếu! 



    Tôi luôn quên gọi điện cho người quan trọng nhất cuộc đời tôi, tôi không thể ở gần, ở bên cạnh chăm sóc và lo lắng cho người những lúc ốm đau bệnh tật, khi người cô đơn nhất. uh! Lúc nào người cũng cô đơn, chỉ có tôi là tất cả với người thế mà tôi lại đi xa. Nhiều lúc quên cả gọi điện, để biết người vẫn khỏe, vẫn mong đợi tôi 
từng ngày. 

     Các bạn có bao giờ nhìn thấy một người phụ nữ tuổi đã hơn 60 vẫn mỗi ngày tất bật làm việc với ruộng vườn, với những con vật nuôi để có ăn có mặc. Tất bật vất vả là vậy mà ngay cả khi đi làm đồng người cũng mang điện thoại bên mình, chỉ để đợi tôi gọi, người nói mấy ngày rồi tôi không gọi phải mang điện thoại nếu nhở tôi gọi mà không nghe được! đêm khuya 10 giờ 11 giờ người vẫn đợi không quên giữ điện thoại bên mình! tôi quên lâu không gọi người lại an ủi hôm nay chắc bé đang trực nhiều việc lu bu nên nó không gọi. Tôi thật quá bất hiếu.
    Người nuôi tôi , hy sinh cả tuổi xuân cho tôi được học hành được vui vẻ. người quên đi hạnh phúc riêng để nuôi tôi từ khi c̣òn đỏ hỏn,lúc đó người c̣òn rất trẻ! Công ơn này cả cuộc đời này tôi không tài nào quên , không tài nào trả hết.
    Khi tôi còn đi học người luôn chắc chiu tiết kiệm không dám ăn, năm mới đến đắn đo mãi mà không dám may cho mình bộ quần áo mới để tôi được ăn no được đi học với bộ quần áo mới.
Khi tôi đi làm rồi người vẫn chắc chiu tiết kiệm không dám ăn, người nói để sau này cho tôi tất cả để khi tôi đi lấy chồng c̣òn có chiếc vòng vàng cho tôi để tôi có, tôi bằng người ta.
    Khi tôi ốm đau hắc hơi sổ mũi người tất bật thuốc thang rồi đồ ăn nước uống đầy đủ, còn khi người một mình ốm đau, thôi chắc không sao đâu cùng lắm kiếm ít lá thuốc nam trong vườn là hết ấy mà. Khi tôi làm ở xa điện thoại về nói con bệnh người nói thôi đừng làm nữa về nhà đi để người chăm sóc. Tôi không thể nào quên hình ảnh người mỗi sáng sớm người đạp chiếc xe cà tàng xách cái bình thủy đi mua sữa đậu nành cho tôi , đi sớm để đến nhà người ta để mua được sữa mới nấu nóng hổi ngon nhất, trong thời gian tôi bệnh về nhà nghĩ ngơi 2 tháng. Không ngày nào người quên dậy sớm đi mua vì nghe người ta nói sữa đậu nành tốt cho bệnh của tôi. ngày nào cũng hỏi người ta bệnh tôi ăn gì cho tốt, rồi đi tìm cho bằng được. Nấu món  ngon bổ dưỡng đều để dành cho tôi, tôi hỏi người đã ăn chưa người nói rồi con à.
     Mỗi lần tôi về gầy hơn chút người nói: " thôi con ơi vất vả quá thôi con hãy về đây, ở nhà rồi từ từ tìm chổ khác đỡ vất vả hơn, ít lương hơn chút cũng được mà gần nhà có gì nhà mình có lúa có gạo đỡ bớt con à".
Khi tôi đã chừng này tuổi mà luôn đi về một mình người nói: "con hãy chọn cho mình hạnh phúc đừng như người sẽ buồn con à". Người nói chỉ mong con có được hạnh phúc là người mãn nguyện là ước vọng lớn nhất đời của người!
     Có lẻ ai đọc điều này cứ nghĩ đó là mẹ tôi! Nhưng không đó là người tôi gọi bằng cô. Lúc nhỏ khi mẹ sinh chúng tôi cặp song sinh một trai một gái nhỏ xíu, thời đó cực khổ, chúng tôi lại khó nuôi nên người nuôi tôi cho ba mẹ tôi đỡ vất vả. 
     Vậy đó tôi lớn lên được như ngày hôm nay là trong tình yêu thương sự hy sinh của ba của mẹ và của người. Lúc nhỏ tôi vô tư, người đi đâu tôi cũng đòi theo, người đi có việc không dẫn đi được là tôi khóc nằm lăn ra đất, bắt đền ôm chân người không cho người đi. Vậy là có vất vả thế nào người cũng mang tôi theo. Tôi có tuổi thơ nghèo khó nhưng đáng để cho nhiều người mơ ước. Mỗi đêm trăng người điệu tôi lên cổ đi xem phim, rồi chỉ cho tôi những ngôi sao, chú cuội , cây đa và chị Hằng Nga xinh đẹp lúc thì khuyết lúc tròn vành như cái nia. Bạn có biết rằng những lúc khi trăng sáng nghiêng về góc nào đó so với mình, nhìn về phía bóng hình ảnh đó in lên con đường đẹp nhường nào không? Những lúc nghịch ngợm tôi ngồi vào đầu quan gánh để người gánh đi theo . Mọi người quanh làng nhìn tôi cười, tôi thích thú cười ngặt nghẻo. Khi tôi có lỗi người đánh người mắng rồi giận quá  đuổi tôi đi, tôi khóc lủi thủi bước đi vì sợ người đánh, quay mặt lại tôi thấy người cũng khóc và quay mặt đi và khi tôi chạy lại rụt rè lay lay tay người, người ôm tôi vào lòng mắng sao không đi đi mà quay lại.Để rồi đêm đến tôi ngủ ngon lành người lặng lẻ đến xoa dầu trên vết roi rồi xin lỗi. v.v.v kể cả mấy ngày cũng không hết những kỹ niệm thời thơ ấu. Và cũng vì thế mà người không nỡ đi lấy chồng sợ tôi buồn, sợ tôi sẽ khổ hơn.
    Tôi viết những dòng này để mãi ghi nhớ!
    Tôi yêu cô nhiều lắm!
     Người cả đời không biết facebook là cái gì nên cả đời này người không bao giờ đọc được những dòng này.

      Cô Bảy! lúc nhỏ người ta hỏi con con ai? tôi trả lời tỉnh rụi: " dạ con con cô Bảy".Hi!,người ta nói con ba mẹ chứ. Tôi nổi đóa nói: “đã nói là con cô Bảy mà”. Người lớn thì cười lớn, còn bọn trẻ con nó ghẹo tôi ngu!. Tôi có ba mẹ tôi vẫn gọi mẹ là má ba là ba,cô là cô Bảy. Tâm hồn trẻ thơ của tôi non nót không biết chỉ biết "mẹ là mẹ ba là ba và tôi là con cô Bảy"! Tôi may mắn được có những tình yêu thương của cả ba mẹ và cô! Vòng tay ấy luôn dang rộng đợi tôi quay về những lúc mệt mỏi bệnh tật, những lúc vấp ngã lỗi lầm.
     Cám ơn cuộc đời đã cho tôi tình yêu thương vô bờ bến đó! Dù rằng không cho tôi vật chất tiền tài nhưng khi nghĩ về điều này tôi thật sự hạnh phúc!
..................****..............................
tp, 30.09.2012. QH.

CON NHỚ MẸ!

     Những đêm không ngủ được con nhớ, có những giấc mơ con nhớ! Lúc bận rộn con cũng nhớ!
5 năm rồi chúng con đã không còn được nghe tiếng mẹ cằng nhằng khi lười biếng, không được mẹ mắng khi nhác học , không được mẹ bênh vực xin lỗi ba giúp chúng con khi làm không đúng ý ba,không còn được mẹ lo lắng dặn dò đủ thứ trước khi đi xa nhà. Và không còn được mẹ nấu cho những món ngon mỗi khi về nhà. Hp ấy giờ xa xỉ quá mẹ à.
Tp, 19. 10. 2012. QH


Giáng Sinh lại về ! Nhớ mẹ!

         Con lại nhớ mẹ hơn bao giờ hết! nhớ Giáng Sinh cuối có mẹ!
        Nhà mình không có đạo, cũng chưa bao giờ tổ chức cái gọi là đón Giáng Sinh .Năm ấy 2006 Huế mưa tầm tã lạnh vô cùng, càng lạnh hơn với gia đình mình khi biết mẹ sẽ ra đi mỗi ngày gần hơn.

        Cô bệnh nhân cùng phòng theo Công Giáo, các cha đến làm lể mang thánh giá, cây thông noel, cả đèn nhấp nháy, đức mẹ, chúa hài đồng ,mấy chú bò, máng cỏ nữa .........tất cả đều bé xinh xinh đủ để bày biện trên chiếc bàn phòng 2.1 của bệnh viện ĐH y dược Huế. Căn phòng nhỏ lung linh ánh đèn trở nên ấm cúng hơn, mọi người phòng khác đến chung vui , cầu nguyện cho nhau, chúc nhau những lời chúc tốt đẹp hơn, và năm mới hết bệnh tật. Mẹ im lặng nghe mọi người nói chuyện, bàn luận về sự ra đời của chúa ,mẹ nở nụ cười mà lâu nay đi vắng từ khi mẹ bệnh. Nụ cười làm xóa tan không khí ảm đạm ai cũng khen mẹ đẹp, và có nụ cười phúc hậu vô cùng. Trong phòng trở nên vui vẻ hơn bao giờ hết. 
Đêm 24.12.2006 trời Huế chỉ mưa lất phất nhưng lạnh lắm, không ngăn được đông đảo con chiên ngoan đạo xuống phố đến nhà thờ . Ừ thì cầu nguyện, cầu cho Giáng Sinh sau con vẫn có mẹ, cầu cho gia đình mình tết sau vẫn còn mẹ.
       Chuông thánh đường điểm thời khắc chúa ra đời, mọi ngõ phố Huế đều vang tiếng kinh thánh, cầu nguyện an lành hạnh phúc. Lòng tự hỏi nếu có chúa thật thì mẹ đã không bệnh, và không cướp đi mẹ của chúng con như vậy.
        Giáng sinh năm nay không biết Huế thế nào, còn Sài Gòn đông vui náo nhiệt lắm mẹ ạ nhưng con chẳng thèm đi chơi. Tết này là tết thứ 6 nhà mình thiếu mẹ rồi.
Nơi thiên đường mẹ hãy cười nhé,hãy an lòng bọn con lớn khôn rồi. Nhớ mẹ nhiều hơn !
tp buồn, 24.12.2012 QH


Cát Bụi đọc bài về Gia Đình (tôi thật bất hiếu )trên blog, đã viết tặng tôi bài này.
Cảm ơn Cát Bụi!
Công ơn ……..!


Công sinh thành hay công dưỡng dục

“Mẹ” nuôi con những tháng ngày dài
Bao cơ cực bao niềm đau khổ
Bao công ơn con không trả được người!

Con đi xa “mẹ” trông chờ mòn mỏi 
Mọi người hỏi mẹ mình là ai?
Là cô “ Bảy” là “mẹ” tôi đó!
Nuôi dưỡng tôi khôn lớn thành người!

Con đi xa lòng con vẫn nhớ 
Nơi quê nhà cô mong mỏi về con
Ơi người “mẹ” con trăm lần bất hiếu
Con xin người tha lỗi cho con!!!
……………….**………………….
Tp.02.01.2012. CB


đây là bài thơ mà CB chia sẽ với QH sau khi đọc bài Giáng Sinh lại về ! Nhớ mẹ!

cảm ơn CB!

Nhớ!! Mùa Giáng Sinh
tác giả: Cát Bụi 

Mùa giáng sinh! 
Huế buồn lắm mẹ ơi!
Cái giá rét không làm nguôi hi vọng.
Ngọn lửa mong manh như đang lịm dần.
Bao hi vọng giờ trở thành vô vọng.
Mẹ đã đi về cõi vĩnh hằng.
Ánh hoàng hôn giờ chìm vào đêm tối
Mẹ xa rồi hỡi mẹ dấu yêu.
Lòng tự hỏi trên đời này có Chúa?
Đã đến đây mang mẹ tới thiên đàng
Và tự nhủ sao Người không trả lại.
Trả cho con nụ cười trên môi mẹ.
Trả cho con ánh mắt dịu hiền.
Nhưng con biết đó là điều xa xỉ.
Nơi thiên đàng bình yên nhé mẹ ơi!
Con yêu mẹ…!!
..................**.......................
TP. 03.01.2013. CB