Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS _ 01_12

Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Dải băng đỏ là biểu tượng toàn cầu cho tình đoàn kết với những người nhiễmHIV và những người bệnh AIDS.
Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS, được cử hành vào ngày 1 tháng 12 hàng năm, nhằm nâng cao nhận thức về nạn dịch AIDS do việc lây nhiễmHIV, và để tưởng nhớ các nạn nhân đã chết vì HIV/AIDS.
Tính từ năm 1981 tới 2007, bệnh AIDS đã giết chết hơn 25 triệu người, và tới năm 2007 ước tính có khoảng 33,2 triệu người trên khắp thế giới bị nhiễm HIV, làm cho HIV/AIDS trở thành một trong các dịch bệnh phá hoại nhất trong lịch sử. Mặc dù gần đây, việc điều trị và phòng chống HIV đã được cải thiện ở nhiều vùng trên thế giới, nhưng chỉ riêng năm 2007, đã có khoảng 2 triệu người bị chết vì bệnh AIDS, trong đó có khoảng 270.000 trẻ em.
Lịch sử

Tem thư của Nga, 1993
"Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS" được James W. Bunn và Thomas Netter, hai viên chức thông tin đại chúng cho "Chương trình toàn cầu về bệnh AIDS" của Tổ chức Y tế Thế giới tại Genève, Thụy Sĩ nghĩ ra lần đầu trong tháng 8 năm 1987 Bunn và Netter nêu ý kiến của họ cho Dr. Jonathan Mann, Giám đốc Chương trình toàn cầu về bệnh AIDS (nay gọi là Chương trình chung của Liên Hiệp Quốc về HIV/AIDS). Dr. Mann thích sáng kiến này, đã chấp thuận và đồng ý với khuyến nghị về việc tổ chức "Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS" đầu tiên vào ngày 1 tháng 12 năm 1988.
Bunn – nguyên là một nhà báo của đài truyền hình KPIX ở San Francisco, Hoa Kỳ, tạm nghỉ phép – đã tiến cử ngày 1 tháng 12 vì tin rằng ngày này sẽ được các phương tiện truyền thông phương Tây theo dõi loan tin tối đa. Vì năm 1988 là năm bầu cử ở Hoa Kỳ, Bunn cho rằng các phương tiện truyền thông sẽ chán loan tin hậu bầu cử (sau đầu tháng 11) và hăm hở tìm chuyện mới để loan tin. Bunn và Netter xác định là ngày 1 tháng 12 đủ xa sau sự kiện bầu cử và đủ sớm trước kỳ nghỉ lễ Giáng sinh, trên thực tế, là một điểm chết trong lịch tin tức và do đó là thời gian thích hợp nhất cho (việc loan tin về) Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS.
Ngày 18.6.1986 chương trình “AIDS Lifeline" của đài truyền hình KPIX - một dự án giáo dục cộng đồng – có vinh dự được tổng thốngRonald Reagan nêu ra như một dẫn chứng về sáng kiến trong khu vực tư nhân. Do vai trò đồng sáng tạo chương trình "AIDS Lifeline" Bunn được Dr. Mann yêu cầu – nhân danh chính phủ Hoa Kỳ - nghỉ phép 2 năm (ở đài truyền hình KPIX) để theo Dr. Mann, một nhà dịch tễ học làm việc ở các Trung tâm kiểm soát bệnh, để phụ tá trong việc sáng tạo "Chương trình toàn cầu về bệnh AIDS" cho Tổ chức Y tế Thế giới của Liên Hiệp Quốc. Bunn đồng ý và được bổ nhiệm làm Viên chức thông tin đại chúng thứ nhất cho Chương trình toàn cầu về bệnh AIDS. Cùng với Netter, Bunn đã nghĩ ra, thiết kế và thực hiện lễ khai mạc "Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS" đầu tiên – nay là nhận thức và sáng kiến phòng chống bệnh kéo dài nhất trong lịch sử y tế công cộng.
Chương trình chung của Liên Hiệp Quốc về HIV/AIDS (Joint United Nations Programme on HIV/AIDS) (UNAIDS) đã bắt đầu hoạt động vào năm 1996, và nắm việc quy hoạch và xúc tiến Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS. Thay vì tập trung vào một ngày duy nhất, Chương trình chung của Liên Hiệp Quốc về HIV/AID đã lập ra "Chiến dịch thế giới phòng chống AIDS" vào năm 1997 để tập trung vào thông tin, phòng chống và giáo dục về HIV/AIDS quanh năm.
Trong 2 năm đầu, chủ đề của Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS tập chú vào các trẻ em và người trẻ. Các chủ đề trên lúc đó đã bị chỉ trích mạnh mẽ vì đã lờ đi sự kiện là người ta thuộc mọi lứa tuổi đều có thể bị nhiễm HIV và bệnh AIDS. Tuy nhiên, các chủ đề đã thu hút sự chú ý tới nạn dịch HIV/AIDS, giúp giảm bớt một số kỳ thị xung quanh căn bệnh này, và giúp thúc đẩy sự nhìn nhận vấn đề là một bệnh gia đình.
Năm 2004, “Chiến dịch thế giới phòng chống bệnh AIDS” đã trở thành một tổ chức độc lập. Hàng năm, các giáo hoàng Gioan Phaolô II  giáo hoàng Biển Đức XVI đều gửi điện văn chào mừng tới các bệnh nhân và các thầy thuốc trong Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS.
Việc chọn chủ đề
Từ khi bắt đầu cho tới năm 2004, Chương trình chung của Liên Hiệp Quốc về HIV/AIDS, cơ quan dẫn đầu chiến dịch Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS, đã lựa chọn các chủ đề hàng năm có tham khảo ý kiến các tổ chức y tế toàn cầu khác.
Tính đến năm 2008, chủ đề Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS mỗi năm đều do Ban Chỉ đạo toàn cầu của Chiến dịch thế giới phòng chống bệnh AIDS lưa chọn sau khi tham khảo ý kiến rộng rãi với những người, tổ chức và cơ quan chính phủ tham gia trong công tác phòng chống và điều trị HIV/AIDS. Đối với mỗi Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS từ năm 2005 đến năm 2010, thì chủ đề là "Hãy chặn đứng bệnh AIDS. Hãy giữ vững cam kết", với một chủ đề phụ, hàng năm.Chủ đề bao quát này được thiết kế để khuyến khích các nhà lãnh đạo chính trị giữ cam kết của họ cho mọi người được quyền tiếp cận việc phòng chống, điều trị HIV/AIDS, chăm sóc, và hỗ trợ vào năm 2010.
Các chủ đề Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS từ năm 1988–tới nay

Một dải băng đỏ treo giữa các cột ở cổng phía bắc của Nhà Trắng nhân Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS, 30.11.2007

1988
Truyền thông
1989
Giới trẻ
1990
Phụ nữ và bệnh AIDS
1991
Chia sẻ sự Thách thức
1992
Cam kết của Cộng đồng
1993
Hành động
1994
Bệnh AIDS và gia đình
1995
Các quyền chung, Các trách nhiệm chung
1996
Một thế giới. Một hy vọng
1997
Cuộc sống của trẻ em trong một thế giới có bệnh AIDS
1998
Sức mạnh để Thay đổi: Chiến dịch thế giới phòng chống AIDS với các người trẻ
1999
Nghe, Học, Sống: Chiến dịch thế giới phòng chống AIDS với trẻ em & người trẻ
2000
AIDS: Người có ảnh hưởng
2001
Tôi quan tâm. Còn anh?
2002
Dấu hiệu ghét bỏ và Sự phân biệt đối xử
2003
Dấu hiệu ghét bỏ và Sự phân biệt đối xử
2004
Phụ nữ, Thiếu nữ, HIV và AIDS
2005
Hãy chặn đứng AIDS. Hãy giữ lời cam kết
2006
Hãy chặn đứng AIDS. Hãy giữ lời cam kết – Trách nhiệm
2007
Hãy chặn đứng AIDS. Hãy giữ lời cam kết – Sự lãnh đạo
2008
Hãy chặn đứng AIDS. Hãy giữ lời cam kết – Lãnh đạo – Trao sức mạnh và Sự tin tưởng – Cứu giúp 
2009
Quyền đạt được cho mọi người và Nhân quyền
2010
Quyền đạt được cho mọi người và Nhân quyền
Tháng nhận thức bệnh AIDS
Nhiều chính phủ và nhiều tổ chức đã công bố lấy các tháng khác nhau làm Tháng nhận thức bệnh AIDS. Tháng được chọn nhiều nhất là tháng 10 và tháng 12. Tháng 12 được chọn vì trùng với Ngày thế giới phòng chống bệnh AIDS.


Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

Không đề 2

Không đề 2


Đã gặp nhau đâu, chỉ hai kẻ xa lạ
Nhờ thơ kết nối xưng chàng gọi nàng
Không hẹn thề mà vẫn  trông ngóng
Đêm đêm gõ phím ghép vần yêu thương.

…………………………………..28.11.2013.QH

Giận 2


Giận 2

Câu thơ nghiêng phía em đợi người dưng
Chữ sầu rơi rơi, bật khóc nức nỡ
Một góc riêng em ngồi ôm nhung nhớ
Anh đang hờn giận, chẳng thèm nói năng .
..........................................28.11.2013.QH 

Ngỡ

Ngỡ...

Cứ ngỡ  chàng là tri kỷ trong em
Những phiền muộn đớn đau mang kể hết
Niềm vui nho nhỏ cũng chia sẻ chàng biết
Thế nhưng
……………… với chàng em chỉ ảo thôi!

………………………………….28.11.2013.QH

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Viết cho người dưng 3.

Viết cho người dưng 3.

Từ ngày anh ngỏ lời thương
Băn khoăn em để tơ vương trói lòng
Mỗi đêm gối mộng  ngóng trông
Mơ tình sẽ đến rượu nồng môi nhau

Ngờ đâu gian dối anh trao
Trái tim vụn vỡ nghẹn ngào lệ tuôn
Lặng nhìn bóng khuất xa dần
Hỏi rằng anh ghé dừng chân bến nào?

Hay là cứ mãi trăng sao
Đầu môi chót lưỡi mang rao đổi tình?
………………………………….…….27.11.2013.QH


Nói nhỏ với em _ Chàng Trai Phố Núi!

Nói nhỏ với em _ Chàng Trai Phố Núi! J


Khi buồn chị viết vu vơ
Chứ đâu có phải nhà thơ giỏi tài
Em ơi chớ nói rằng hay
Người ta cười chị mơ mây giấc ngày.

Em ơi chớ bảo chị bày
Từ lâu chị cứ u hoài nét mi
Bao nhiêu cay đắng chia ly
Chị đem gói ghém gửi đi giấu lòng.

Em vừa chớm mộng tuổi hồng
Chị không muốn để em tương tư sầu
Cuộc đời ngang trái bể dâu
Làm sao chị biết lối nào riêng em!

Đừng hờn đừng giận nữa nghen
Câu vần niêm luật rối thêm em à
Chỉ cần em thích ngân nga
Cứ theo cảm nghĩ ghi ra sẽ thành (thơ) :P
………………………………….27.11.2013.QH


Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

Không đề 1


Mưa giận ai mà tuôn xối xả?
Cho nỗi buồn dâng lên khóe mi em.


Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Thơ tặng cho người ảo..

Thơ tặng cho người ảo..
(ảo tung chưởng)
TranKhang TranThe
!

Anh ghé qua vòi vĩnh thơ
Mà em cảm xúc trôi theo mưa
Đành cứ hẹn, cứ hẹn
Anh xin ngon ngọt không được thì hăm dọa

Em càng vội càng rối chẳng biết viết gì
Lơ đãng gõ phím vài chữ
Tặng anh gọi là quà thơ
Xướnng họa luật vần em bỏ xó.

Viết ngay tự do cho nó dễ
Viết rồi tự đọc nghe ngộ ghê
Suy đi tính lại nên tặng hay không nữa
Tặng rồi anh ném gạch có đủ để xây nhà?

TranKhang TranThe thôi đừng làm khó
Em đây chỉ biết làm thơ cóc nhái thôi.
Ngẫu hứng học đòi ít dòng đôi câu ngắn cũn
Buồn nhiều vui hiếm, mắt hoen lệ hoài.

Đánh liều em gửi anh thơ này
Muốn chém muốn phang mây gió chi cũng được
Nhưng đừng làm ngập đường phố em chiều nay
Để em còn về lối cũ tìm bóng người thương!
…………………………………………12.11.2013.QH

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

Xin lỗi chàng thơ Hàn Phong Vũ.

Xin lỗi chàng thơ Hàn Phong Vũ.

Đừng trách đừng buồn em nhé chàng thơ
Dòng đời đưa đẩy để hai đứa gặp gỡ
Tơ hồng dắt mối duyên,trời chẳng cho nợ
Ánh mắt trao nhau mến thương thật nhiều.


Ước lắm nơi ấy người ngỏ tiếng yêu
Nhưng  sợ gieo sầu lệ hoen khóe mắt
Chàng, em, ngọt lịm, mà trái tim quặn thắt
Đồng cảm bất tương cảnh, trớ trêu thay.

Đành thôi gửi nỗi niềm theo gió heo may
Em ngưỡng mộ chàng, hề dám  thương hại
Em kham không nỗi chứ đâu nghi ngại
Em xin lỗi chàng, đã trót lỡ vấn vương.

Kiếp sau em nguyện làm đóa Quỳnh Hương
Đem sắc hương hoa khoe cùng ánh Nguyệt
Chàng vẫn là thi sĩ viết lời tha thiết
Cùng nhau  xây tiếp mộng tình thơ kiếp này.

Đối với em chàng như áng mây bay
Muốn ôm vào lòng, vòng tay không đủ lớn
Tình chàng trong sáng tựa vần dương sớm
Thoáng ảo hư đến rồi tan biến  nhanh.

Vài dòng em tỏ bày tấm chân tình
Chàng hãy hiểu chớ vội vã ngờ vực
Bắt trái tim yêu ngày đêm thổn thức
Rồi muộn phiền đè lên giấc mơ đôi ta.

…………………………………………………21.11.2013.QH

"Khi sở hữu núi đôi không lớn, có phải bạn là người bất hạnh?

"Khi sở hữu núi đôi không lớn, có phải bạn là người bất hạnh?
Nhiều bạn nữ thấy buồn và tự ti khi ngực chẳng phát triển như mong muốn.
Có bạn nói đã thử  tiêm thuốc X liên tục 3 ngày sau mỗi kỳ kinh, có bạn thì nghe lời quảng cáo của các loại kem thoa nở ngực...có bạn tìm đến phẩu thuât thẩm mỹ...v.v.

Lời khuyên dành cho các bạn:

Theo y học hiện đại, chẳng có loại thuốc nào, dù uống, tiêm hay bôi, có thể làm phát triển bộ ngực. Đó là về mặt chính thức, vì người viết không thể vi phạm nguyên tắc căn bản và quan trọng nhất ngành y: đầu tiên không được làm hại bệnh nhân.

Nếu có những thuốc men gì khác, thì đều hoàn toàn tùy thuộc vào lương tâm của người đề xuất, và mức độ tôn trọng nguyên tắc nói trên. Cụ thể, nếu thuốc đem lại kết quả thì cũng phải xem nó gây tác hại trước mắt hoặc lâu dài ra sao? Việc  tiêm thuốc X.
đây chỉ là một loại thuốc hormone (kích thích tố nữ), nó chẳng giúp cải thiện được nhiều cho ngực mà còn gây hại nếu dùng quá liều. Nếu ai đó lỡ đã và đang dùng cách này thì nên dừng lại ngay.

Về mặt sinh học, bộ ngực được thiên nhiên tạo ra chủ yếu để nuôi con bằng sữa mẹ. Còn việc sử dụng vào “mục đích gì khác” là do trí tưởng tượng của con người, trong xã hội này và ở vào thời đại này. Bất cứ động vật có vú nào, từ chuột, sư tử, chó cho đến dơi, cá voi… nếu không hoàn thành chức năng nói trên thì sẽ rất nhanh chóng bị “xóa sổ” trên hành tinh.

Ở loài người, dù kích cỡ lúc bình thường ra sao thì đến lúc mang thai, hai bầu vú cũng sẽ phát triển, căng đầy sữa, để chuẩn bị cho em bé bú, vì đây là một đặc tính thuộc bản năng sinh tồn. Cũng như em bé sơ sinh vừa mới sinh ra, ngay khi đầu vú chạm vào môi là đã biết nút ngay, nếu không thì làm sao sống được?

Về mặt giới tính học, “tầm cỡ” là yếu tố ít được quan tâm, do nó chẳng có vai trò nào trong cảm giác, hoặc thậm chí ngay cả trong kích thích, ở nam lẫn nữ. Hơn nữa, như đã nói ở trên, hiện tượng này chỉ có tính giai đoạn, sau khi có con, mọi việc sẽ thay đổi. Sinh hoạt vợ chồng, nếu chưa thỏa đáng, cũng sẽ trở nên khả quan hơn trước, nhiều cặp thật sự chỉ “đạt” sau khi sinh đứa con đầu lòng.

Ngành phẫu thuật thẩm mỹ là cứu cánh cho các bạn nữ chưa thỏa mãn về ngực của mình . Hiện nay, người ta đã có thể giải quyết theo yêu cầu khi một phụ nữ muốn gia tăng, hoặc giảm bớt thể tích bộ ngực. Tuy nhiên, nếu nhờ đến phương tiện này, nhất thiết phải hỏi ý kiến của ông xã hoặc người trong tương lai sẽ thành ông xã. Đa số cánh đàn ông đều dễ dàng chấp nhận cưới một cô gái có "bộ ngực nhỏ", vì như đã nói, đấy chỉ là tình trạng nhất thời, và khi chọn vợ họ thường căn cứ vào những yếu tố khác, quan trọng hơn. Nhưng ngược lại, họ hơi kỵ bộ ngực nhân tạo, cho dù đẹp đến đâu chăng nữa.


Hầu như những người đàn ông khi được hỏi chọn vợ theo những tiêu chuẩn nào đều  không có trường hợp nào  chỉ đơn thuần chọn cô ấy vì cô ấy có bộ ngực đẹp mà thôi. Nếu thật sự chuyện này đã xảy ra thì khả năng chia tay... rất lớn.
Muốn là một phụ nữ bình thường như trăm ngàn người khác, các bạn nữa chẳng nên bị ám ảnh bởi “chuyện không lớn” trên cơ thể. Hãy cứ nhìn xung quanh , đa số đàn bà gặp ở khắp nơi thường đâu có bộ ngực lớn, chẳng lẽ họ đều “bất hạnh” cả hay sao? Cũng đừng quên rằng đàn ông vẫn hay chú ý đến phụ nữ ngực to, nhưng thường với tư tưởng “không được trong sáng cho lắm”.

Tự tin lên các bạn nữ nhé! Núi đôi lớn không như ý  không phải là bất hạnh nhé! chúc các bạn may mắn trong tình yêu!

…………………………………………………………………………….TVSKTY

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

Nhật ký đợi 88! (Hoài niệm)

NKĐ 88! 
Hoài niệm

Bỗng dưng người ta hỏi em
Bao giờ bạn cưới ?
Nghe nghẹn lời, em gượng cười mà khóe mi lệ hoen
Bao giờ hỡi anh khi đôi ta đã hai ngả rẻ cuộc đời?

Anh:
với tương lai định trước rồi
với trách nhiệm cùng người con gái đó.
Em:
với vết thương lòng khó quên
với nửa tình đánh rơi, thương mong và nhung nhớ

Chỉ còn lại kỷ niệm khắc mãi tên hai đứa thôi
Con đường phố cũ em hay đứng đợi
Bây giờ chẳng ai ghé đón nữa
Lời tình thơ  bỏ ngỏ không anh thiết tha!

Cũng hết những giận hờn vô cớ
Chỉ còn lại giây phút nhói lòng
Cũng hết những giấc mơ tươi đẹp
Chỉ còn lại riêng em, đêm đêm thức trắng hoài trông!

Nhớ anh, nhớ anh ….thật nhiều!

…………………………………………20.11.2013.QH

Mong manh 2

Mong manh 2


Mong manh, mong manh, giọt nắng bên thềm
Ngoài kia gió đông bất chợt ghé thăm
Khe khẽ như lời tình ca anh hát
Ru em, ru em say mộng ái ân.
.................................................19.11.2013.QH

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Nhật ký đợi 87!

NKĐ 87!
Tự kỷ

Em vứt xó nhung nhớ
Mặc kệ lời yêu thương
Mà sao tim vẫn nhói
Và lệ vẫn cứ tuôn.
………………….13.11.2013.QH



Giận ta à! cho giận luôn

Giận ta  à! Cho giận luôn

Sang nay chọc giận Hoàng Đông
Hầm hầm chàng nói éo không thèm gì
Thế là chàng ngoảnh mặt  đi
Bao nhiêu khách khứa thầm thì đợi trông?

Giận ta chi nhọc hỡi chàng?
Sớm mai ta chém gió đông chơi mà
Giận ta chỉ chút phiền hà
Nếu lòng dạ  nỗi sóng , ra chém Quỳnh.

Chớ ngồi trong xó một mình
Lại buồn bứt tóc đang xanh nhé chàng.
Hay là chàng muốn ta sang
Tặng hoa xin lỗi thì chàng mới tha!
…………………………………13.11.2013.QH


Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Sầu vu vơ

 Sầu vu vơ


Muốn viết vài điều để giải sầu
Mà sao líu ríu chẳng thành câu
Tự dưng thấy nhớ ngày xưa cũ
Bất chợt lệ rơi khóc buổi đầu.
Hợp ý chàng nàng vui biết mấy
Ngược nhau huynh muội cảm thấy rầu
Cứ như gặp phải oan gia vậy
Đành chịu lặng im, chứ thích đâu!
…………………………..12.11.2013.QH


Viết cho người dưng 2

Viết cho người dưng 2.

Lâu lắm từ khi nói lời tạm biệt, tôi không vào đọc blog của anh, có chăng cũng chỉ liếc qua một chút hờ hững trên face xem anh có được như ý không. Trước đây ngoài những lúc lang thang chơi face và lâu lâu ghé diễn đàn một lần, có lẻ blog của anh tôi đọc nhiều nhất để tìm thơ mang đăng lên trang của vài người bạn add tôi làm add, mặt khác vì tôi thích đọc thơ, truyện của anh từ ngày mới quen biết.
Hôm nay chọc giận anh tôi mới tìm vào blog để đọc.
Tôi đọc đến bài thứ 4 trong tổng bài đăng mới nhất thì tôi không còn can đảm để đọc nữa.
Nước mắt tôi rơi…
Giọt nước mắt nóng hổi, giật mình tôi đóng cửa phòng làm việc để người khác khỏi nhìn thấy. Căn phòng chứa mớ máy móc nóng bức làm nước mắt tôi càng nóng!
Tôi khóc khi đọc được những lời về gia đình, về ấu thơ, về khó khăn thăng trầm của anh trước khi tôi quen biết anh, tôi khóc vì tôi là một người bạn chẳng thể chia sẻ điều gì cho anh, chẳng thể để anh tin tưởng mà tâm sự, trong khi lúc nào tôi cũng cho rằng mình đã đủ tốt là người bạn tri kỷ!
Tôi tự nhủ chúc anh may mắn trong lần xây dựng lại này..
Tôi khóc vì một lẻ nữa, vì tôi vui khi nhận thấy anh yêu gia đình mình, hạnh phúc với gia đình mình, có trách nhiệm với bản thân với gia đình nhiều hơn qua những lời lẻ anh dành cho vợ cho con! Và điều đó đồng nghĩa rằng anh đã  nói dối tôi.
Tôi có tật chỉ biết khóc khi có ai đó nói dối mình! Tôi rất đau lòng!

Ba điều ấy cộng lại… đủ làm tôi ngồi trầm ngâm như  mất hồn!Không có tiếng ồn ào của bệnh nhân có lẻ tôi ngồi mãi như thế.
Nhưng điều quan trọng hơn hết, ..tôi biết mình đã nói lời tạm biệt với anh là đúng đắn!

………………………………………12.11.2013.QH

Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

Em ước...

Em ước..!

Em ước trái tim mình hóa sỏi đá
để em không ngại nghi những lời tình bướm hoa
Em ước trái tim mình vô cảm hẳn
để em không nghĩ suy buồn vui với hờn giận của anh!

.................................................12.11.2013.QH

Ru thơ 3

Ru thơ 3

Nữa khuya thèm lắm lời ru
Của người xa lắm bằng thơ tình nồng
Bây giờ người đã sang sông
Còn em đêm lẻ cứ mong đợi hoài!
………………………………..11.11.2013.QH

Thèm...ổi!


Thèm......ổi! 


Thèm gì thèm trái ổi xanh
Chín giờ(21h) hơn vẫn còn hành chú mua 
Đem mà chấm muối ớt chua
Măm măm ba trái vẫn chưa hết thèm 

........................................................11.11.2013.QH

“Tình thơ đêm khuya!” :D

“Tình thơ đêm khuya!” :D

Tuấn Nguyễn

Êm đềm anh nhớ riêng em
Làn hương tóc cũ êm đềm thanh tao
Nhớ ngày nao....mộng cùng nhau
Đóa quỳnh nở muộn nép vào vai ai....


Ánh trăng xưa mãi u hoài
Soi riêng nẻo ấy dáng ai đâu rồi
Hương Quỳnh còn đọng trên môi
Giật mình khe khẽ tưởng người quanh đây....   cảm thấy được yêu.



Người ơi lời nói gió bay
Em nghe anh hẹn tưởng mai quên rồi
Nên em phụ nghĩa người ơi
Bây lâu vẫn mãi ngậm ngùi đợi trăng


Trăng kia đi mãi qua trời
Để anh ở lại ôm lời nhớ thương
Thì thầm anh gọi Quỳnh Hương 
Mà sao chỉ thấy trong sương lạnh lùng.


Tại duyên chưa định đường chung
Đôi ta hai ngã tương phùng khó khăn
Thôi thì ta mộng cùng trăng
Tự tình thi ẩm nơi gian trần này!


Đắm mình trong những đắm say
Trách ông tơ khéo chi bày trớ trêu
Nhớ người ta nhớ bao nhiêu
Đêm đêm trĩu nặng những điều tương tư..


Tình này mãi mãi nên thơ
Tiếc rằng ảo thực, giấc mơ không tròn
Thôi người đừng nhớ đừng mong
Để em quay bước không còn luyến lưu!


 Sao đành quay bước vô ưu
Bỏ sau lưng những luyến lưu đợi chờ....
Nàng Thơ ơi...hỡi Nàng Thơ 
Sao đành buông tiếng đừng chờ đừng mong....


 Bởi duyên đã lỡ không tròn
Phận em lận đận tuổi son phai rồi
Đợi chờ đi nữa người ơi
Biết bao giờ mới được ngồi cùng nhau!


Thời gian hóa đá non cao
Dẫu nàng Tô Thị cũng nào đã quên
Bao năm còn mãi gọi tên 
Hề chi tháng rộng mông mênh tình buồn.


Trái tim em lỡ đã buồn
Sầu thêm chút nữa lệ tuôn thành dòng
Đơi chờ khô héo mỏi mòn
Mà người xa lắm có chăng tình gần ?


Bao lần rồi lại bao lần
Bàn tay níu hụt bao lần bước qua
Cổng vườn em khép từ xa
Khiến bao lữ khách hóa ra tần ngần.


Có đâu lữ khách xa gần
Riêng em lẻ bóng muôn phần không vui
Nhưng tình ngang trái trêu ngươi
Người ta duyên mới em ngồi nhớ thương!


Chỉ tơ đứt đoạn tâm trường
Em nhung nhớ kẻ dặm đường mù khơi
Nơi này còn một riêng tôi
Góp gom kỷ niệm một thời chắt chiu...


 Em về chốn cũ đìu hiu
Chỉ nghe tiếng gió rít hồi từng cơn
Biết rằng dẫu mãi đợi trông
Cũng là em mãi hoài công tình sầu!


Từ em thả áo qua cầu
Từ trong tôi nhớ thiên thu ngập hồn
Ai làm cho lệ em tuôn
Mà nghe sông hát khúc buồn trăm năm.


 Người xưa xa cách dặm ngàn
Còn em nỗi nhớ muôn phần khó phai
Em còn đang mộng liêu trai
Mà em quên mất tương lai mịt mờ!


Nàng Thơ ơi hỡi nàng Thơ 
Tỉnh cơn mộng mị hững hờ chiêm bao
Thanh xuân chỉ có độ nào
Ấp ôm kỷ niệm hanh hao tuổi già....


Tuổi teen đã hết thì già
Em đây chẳng sợ khi hoa rũ cành
Chỉ lo ong bướm vờn quanh
Tăm tia bỡn cợt chân tình của em!


Chân thành nên sợ bướm ong...
E lời bỡn cợt.... e sông lắm đò
E sao phận bạc như tro
Mai sau phải chịu nhạt nhòa đắng cay...


 Ừ thì phận bạc lắm thay
Nhiều khi tự hỏi em đây tội gì
Mà đời gieo khó thị uy
Để rồi duyên lỡ chia ly tình buồn!


Thường nghe duyên số vô thường
Có lòng chẳng phụ yêu thương sau này
Trăm năm ta nguyện đắp xây
Chân tình rồi cũng động lay chân tình.


 Ước gì anh ở cạnh Quỳnh 
Hai ta trò chuyện tâm tình cho vơi
Làm sao tránh được số trời
Anh người hư ảo muôn đời ảo hư.


Sông dài cá lội vô tư
Biết đâu bến đỗ bây chừ hỡi em...
Duyên duyên phận phận nỗi niềm
Tàn canh mới biết con tim thế nào...

…………………………………………11.11.2013.