Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Nhật ký đợi 87!

NKĐ 87!
Tự kỷ

Em vứt xó nhung nhớ
Mặc kệ lời yêu thương
Mà sao tim vẫn nhói
Và lệ vẫn cứ tuôn.
………………….13.11.2013.QH



2 nhận xét:

Unknown nói...

Thời con gái - một thời ai chả thế
Cứ kiêu. Kiêu. Kiêu để mà kiêu
Bởi chưa có ai yêu nên mới kiêu nhiều
Kiêu - cái đẹp sẽ phưu lưu đấy nhé
Người đẹp nhất là người không kiêu thế
Đã có lúc đẫm sầu và để lệ tuôn rơi
Thì em ơi! Đừng kiêu nữa em ơi
Cũng như thể mưa rơi trời lại sáng
Nếu kiêu mãi những áng mây chạng vạng
Chạng vạng mây đen sẽ lại kéo về
Và người dưng dẫu có chót lời thề
Cũng lặng lẽ để đi về một lối
Và như thế tình trao nhau chắc vội
Nên không thành và tan vỡ mất thôi
Nếu là em - Tôi chẳng kiêu đâu
Những thổn thức của con tim say đắm
Chỉ có thể đợi người không hờ hững
Lấy một người dẫu tàn phế cũng nhẹ nhàng hơn
Bởi vì họ được yêu và không thấy cô đơn
Nên chỉ còn những người khi xa lạ
Chưa yêu
Em không thể bỏ vàng mà nhận đá
Nặng lắm trái tim đau sau những buổi chiều về./.

Unknown nói...

:))