Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

Tình thơ ngày mưa


Tình thơ ngày mưa!

Truong Quynh Huongtvvk 
Màu đen màu mắt em đây
Yêu thương phân rõ như ngày nắng xanh.

Tuấn Nguyễn 
Phải người yêu của lòng anh
Bao nhiêu hạnh phúc yên lành cho em....
Mắt buồn thôi ướt mi mềm
Bao nhiêu sầu muộn êm đềm khẽ rơi....

Truong Quynh Huongtvvk
Ước gì được vậy người ơi
Em nào mong muốn đơn côi một mình
Chỉ là lận đận duyên tình
Ba mươi còn mãi kiếm tìm người thương.

Tuấn Nguyễn 
Nợ duyên đưa đẩy vấn vương
Tình kia vẫn nẻo yêu thương đợi chờ
Bên em...đã tự bao giờ
E lòng còn khép ...nên mơ chưa thành.

Truong Quynh Huongtvvk 
Mộng mơ nghe thật mong manh
Tình nay vội vả theo anh xa rời
Còn em ở lại chơi vơi
Tháng năm mòn mỏi đợi người nơi đâu!

Tuấn Nguyễn 
Trớ trêu nước chảy qua cầu
Quên nhành dương liễu âu sầu kề bên...
Dõi tìm đâu giữa mông mênh
Nào hay duyên nợ không tên...thật gần....

Truong Quynh Huongtvvk 
Nghe anh vừa nói thật gần
Nhìn quanh, chẳng thấy, người nhân đâu rồi?
Hay là tình lỡ trêu ngươi
Trốn tìm duyên nợ trò chơi ái tình.

Tuấn Nguyễn 
Yêu người...người chẳng yêu mình...
Mòn chân đi kiếm bóng hình ảo hư
Nào hay ...sầu lặng tương tư
Vốn người trước mặt bấy chừ...đã lâu.

Truong Quynh Huongtvvk 
Sao Người chẳng nói phút đầu
Để em cứ dõi mắt sầu tìm ai
Bây chừ tình lỡ nhạt phai
Biết Người còn có đó hay đi rồi!

Tuấn Nguyễn 
Lặng câm bao tháng năm dài
Khi người cứ dõi tìm ai giữa đời
Thở dài mấy độ vàng rơi
Ngập ngừng đánh tiếng....ngỏ lời....hay không?

Truong Quynh Huongtvvk 
Nói đi kẻo lại mưa giông
Lời yêu trôi mất em còn ngẩn ngơ
Nói đi chớ có chần chờ
Ta về chung mộng chung mơ ngọt lành.

Tuấn Nguyễn 
Dù trời kia chẳng còn xanh
Mưa giông phủ lối ....lá cành gió mưa
Yêu người....anh vụng lời thưa...
Chỉ mong lối nhỏ cho vừa chốn yêu.

Truong Quynh Huongtvvk 
Người ơi chớ có mà điêu
Yêu mà không ngỏ thì điều nghĩa chi?
Có thương có nhớ nói đi
Sao ngần sao ngại thiệt là khổ chưa?

Tuấn Nguyễn 
Bởi lòng ngần ngại thốt thưa
Vụng lời ăn nói cho vừa lòng em...
Cho nên còn mãi lặng im
Cho nên còn mãi nỗi niềm...khổ thay....

Truong Quynh Huongtvvk 
Nói rằng thương nhớ. ơ hay
Ai đâu bắt bỏ tù đày anh ơi
Sao mà chẳng dám ngỏ lời
Để em không biết đành thôi đợi chờ! 

Tuấn Nguyễn 
Ừ thì chẳng tội tù mô
Nhưng lòng vẫn ngại nàng thơ hỡi nàng...
Biết là dẫu có muộn màng
Lỡ thương thôi cứ bậm gan...ngỏ lời.

Truong Quynh Huongtvvk 
Ơ hay! sao chẳng thấy đâu?
Lời thương em nhất, nghe rầu thiệt chưa!
Anh ơi cứ mãi đong đưa
Vo ve ong bướm cho vừa dạ anh.

Tuấn Nguyễn 
Thương em bằng cả biển xanh
Thương em bằng cả ngọt lành sông sâu....
Thương em nhất biết thế nào....
Non cao biển rộng sánh sao cho vừa.

Truong Quynh Huongtvvk 
Nghe lời ngon ngọt từ đâu
Vui chi vui lạ, mưa ngâu ấm lòng!
Nghe mà thỏa dạ trông mong
Nhưng anh hỡi có thiệt không rứa hè!

Tuấn Nguyễn 
Vạch tay chỉ núi anh thề
Lời trong tấc dạ đem về vẹn nguyên
Sông sâu thăm thẳm lời nguyền
Chỉ mong minh chứng thuyền quyên anh hùng.

Truong Quynh Huongtvvk 
Nghe tim lỗi nhịp vui mừng
Nhưng em vẫn chút mông lung xa vời
Biết đầu giấc mộng lại trôi
Tụt tầm tay với em rồi buồn hơn. 

Tuấn Nguyễn 
Nếu mà hỏi tận nguồn cơn
Có xa nhau cũng nên hờn bản thân...
Chỉ mong ru lại tình gần...
Nợ duyên chỉ bởi bản thân vẹn mười.

Truong Quynh Huongtvvk 
Chỉ xin anh trọn nụ cười
Anh đừng cho nửa em thời không mong
Dẫu cần lắm một tấm chồng
Nhưng tình non nghĩa chẳng trông làm gì!

Tuấn Nguyễn 
Lời yêu đã nói một khi
Yêu thương đã gửi tức thì vẹn nguyên
Cùng đi đến tận nhân duyên
Cớ sao người vội trách phiền nửa đôi...?

Truong Quynh Huongtvvk 
Băng khoăn lắm lắm người ơi
Lấy gì minh chứng rằng lời thật đây
Anh như gió thoảng mây bay
Em làm sao giữ tháng ngày không mưa!

Tuấn Nguyễn 
Dù cho nắng sớm mưa trưa
Một khi duyên nợ đủ vừa kết đôi
Bao ngày chung sống bên đời
Chính rằng minh chứng cho lời thủy chung.

Truong Quynh Huongtvvk 
Ước gì ta chọn đi cùng
Ngày ngày cùng viết những dòng tơ vương
Gửi nhau lời nhắn nhớ thương
Trọn đời như thế uyên ương nào bằng!

Tuấn Nguyễn 
Ước mơ nào có khó khăn
Bên người xướng họa sớm trăng tối đèn
Chỉ e em ngại thân hèn
Xứng đâu em gửi tơ duyên trọn đời...

Truong Quynh Huongtvvk 
Nghèo hèn đâu phải tại trời
Sao anh lại nói những lời bằng không
Yêu thương anh chắc thật lòng
Thì đâu so sánh cao sang với người ! 

Tuấn Nguyễn 
Nếu không e ngại phận đời
Yêu thương chung trọn một đời kết duyên
Chỉ mong ngày tháng bình yên
Duyên lành không phải ưu phiền áo cơm

Truong Quynh Huongtvvk
Dẫu nghèo nhưng sạch phải hơn
Người ta giàu có nhưng lòng bẩn nhơ!
Không mong cuộc sống nên thơ
Chỉ cần thấu hiểu đôi ta chung đường.

Tuấn Nguyễn 
Chỉ mong chồng vợ yêu thương 
Chỉ mong sướng khổ vô thường có nhau
Chiều chiều ngắm cảnh trời cao
Tâm đầu ý hợp mộng nào sánh ngang.

Truong Quynh Huongtvvk
Còn chờ gĩ nữa không sang
Thuyền hoa đưa rước em sang nhà chồng!
Ngày vui ta rót rượu hồng
Họ hàng chúc phúc tưng bừng người ơi! 


Tuấn Nguyễn 
Thương em, em có chịu lời
Anh về thưa lại cùng người song thân
Cùng em đi trọn đường trần
Yêu thương chăm chút vạn phần cho em.

Truong Quynh Huongtvvk
Nói rồi phải giữ chớ quên
Em đây đã giận gọi tên mãi à!
Nên anh nếu lỡ dại khờ
Vì vui mà tỏ lời thơ chung tình

Bây giờ hãy rút phân minh
Chứ không hối hận thì tình tiêu tan!

Tuấn Nguyễn 
Lời yêu đã dám rõ ràng
Cớ sao phải hối lỡ làng nợ duyên
Tình thơ trong sáng trinh nguyên 
Tình yêu khẳng khái vẹn nguyên đường hoàng.

Một lời chính chính đá vàng
Nam nhi quyết giữ ngang tàng trượng phu
Dám yêu dám hận dám bù
Bao nhiêu ân nghĩa thiên thu ...hỡi nàng.

Truong Quynh Huongtvvk 
Nghe anh nói mát ruột gang
Mong sao ảo hóa thật đoàng hoàng vui
Hai ta mộng ước nên đôi
Duyên lành trai gái rạng ngời nét môi.

Chỉ cần như thế người ơi
Yêu thương trân trọng cả đời cho nhau!
Từ nay hai đứa hết sầu
Tình thơ viết mỗi chữ câu ngọt ngào.
………………………………………………07.11
.2013.

Không có nhận xét nào: