Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

Tơ vò


TƠ VÒ!


Cứ ngỡ nước mắt thôi rơi
Nhưng nó vẫn lì lợm chảy mỗi tối.
Cứ ngỡ qua rồi phong ba
Nhưng nó cứ âm ỉ cháy giữa đôi ta.
Cứ ngỡ tình này bền chặt
Nhưng nó cứ chờ chực sơ hở chạy mất.

Em sẽ tìm nhung nhớ trở về
Đắp bồi những giận hờn u mê.
Em sẽ tìm yêu thương thật nhiều trở lại
Cho tình ta rực rỡ mãi mãi.
Đợi nhé anh
Đợi lòng em tĩnh tâm
Biến giận hờn thành gió
Gió mang yêu thương đến anh!

Xin anh hãy giữ 
Nhớ nhung,
đừng để gió cuốn đi.
Xin anh hãy bao bọc
Yêu thương,
đừng để phủ bụi rêu phong.

Đừng buông tay anh nhé
Đừng để em tuyệt vọng đánh chết mộng mơ
Ôm em thật chặt  anh nhé
Đừng để vụt bay lời yêu thiết tha chưa gửi vào thơ.
………………………………………………………...................
26.04.2013.QH

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

Tình lỡ 2!


Tình lỡ 2!

Anh trao em chút ân tình nồng
Cứ ngỡ  đời là giấc mơ hồng
Ngờ đâu chót lưỡi đầu môi ấy
Gian dối biết bao trái tim son.
Em sầu em hận cuộc tình lỡ
Lấy hết thương yêu lẫn nhớ mong!
Ôi đời, bạc trắng  như vôi vậy
Tình nghĩa bấy lâu hóa hư không.
………………   .***………………..
20.04.2013. QH

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Hững hờ!


Hững hờ!

Một người giữ một người buông lơi
Phải cách ngăn làm cho xa lạ
Một người nhớ một người hững hờ
Ta vẫn ở hai đầu nỗi nhớ.

Một người còn mãi đắm say thơ
Để một người còn đắng đo đợi.
Và một người giả vờ ngu ngơ
Để một người ôm xót thương thôi.

Một người yêu chẳng thể ngỏ lời
Một người mong ngóng cũng câm lặng
Nhỏ lệ tình buồn lắm ai ơi
Mãi mãi hai ta chẳng thành đôi.
………………………………………..
11.04.2013.QH

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Mê thơ!

Mê thơ!


Y tá mải mê cái hồn thơ
Quỳnh Hương một đóa nét xuân thơ
Ánh nguyệt vàng e thẹn nàng đó
Từ nay em viết hết mộng thơ
Viết cả muộn phiền và than thở
Tâm hồn em gửi trọn trang thơ
Đừng ngạc nhiên khi em to nhỏ
Điệu vần lạc nhịp, không phải thơ.
…………………….…***………………………
13.04.2013.QH

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

Một câu nói!...


Một câu nói!...
1h đêm 07.04 anh chàng lâu lắc bỏ quên mình, nhắn tin  bảo:
1. Cong viec tren do the nao roi ha be? ( mình hỏi lại, xin lỗi QH thấy số quen quen nhưng k có lưu, là ai mà gọi bé thế ạ?)
2.Cung cai tat do nua roi, khong biet thi thoi. (mình lại nói: dạ không nhớ thiệt ạ, gần đây có thấy số này liên lạc đâu mà QH nhớ!)
3.   Anh ….chu ai!
4.  Em co cai tinh do khong bao gio thay doi!
5.  Anh noi hoai thay doi cai tinh xau de lua chon cai tot, hieu chua.!
6.  Em ma thay doi thi anh va em da khac roi.! ( mình hỏi khác là khác thế nào?)
7. Thi tinh cam no khac di, tin uong nganh li lom cua em lam anh het hy vong.! (mình hỏi hi vọng gì)
8. Yeu gi noi cai tinh dien dien khung khung, ngang nhu cua do.
9.   Cai tinh do hai minh do em.
10.  Danh chet co thay doi duoc dau.
11.  Neu em thay doi cai tinh do thi anh da yeu em mat roi.
12.  Anh danh cho em het roi nhung tinh cam cua em cung nhac qua ma.
13. Tai minh thoi em a. Do anh mot phan nua khong de cho em huong hanh phuc do.
Mình trả lời nguyên câu thế này! “Em xin lỗi anh, em đang tìm, đợi một người yêu cả cái tính ương ngạnh lì lợm, ngang như cua này. Sao anh không thay đổi lại bắt em thay đổi, anh nói đánh chết không thay đổi được, chẳng lẻ bây giờ em thay đổi để được anh yêu rồi sau này em cứ mãi gồng mình lên  chiều theo ý anh sở thích của anh hay sao!” anh tắt đài luôn! Hic!
Công nhận mình ngang bướng không ai chịu nỗi!  :P
*nhắn cho người:
     Không phải em không thể thay đổi được mà em không muốn thay đổi vì anh! =D
Nếu ngày đó anh trả lời câu hỏi của em: “vì sao anh muốn và tin như vậy?” bằng câu “anh yêu em” anh đã có em rồi! anh ạ!
Lúc mới quen nhau anh nói định mệnh, duyên phận cho anh gặp em, một người  anh tìm kiếm từ rất lâu. Anh nói thích người có tính cách ấy, yêu đôi mắt buồn vời vợi, khi nhìn vào  cho anh cả trời mộng mơ. Thích cả miền quê ấy, “cả cái sự bé nhỏ ăn hết cơm không lớn nỗi của em”. Yêu cả cái cách em nhớ tình đầu khờ dại. Rồi anh vẽ ra rất nhiều ngữ cảnh, hạnh phúc có anh có em, anh tin chắc rằng nếu em là của anh anh không giữ vẫn của anh…v.v. anh còn nói sẽ thay thế được người cũ trong em, anh sẽ chuyển nỗi nhớ người cũ dần dần thành nỗi nhớ anh. anh còn tin sẽ mang đến cho em hạnh phúc”. Nhưng em chỉ hỏi một câu, anh chẳng thể trả lời được, anh vòng vo mãi, diễn đạt mọi thứ . ..v..v . Em hiểu điều đó có nghĩa anh muốn nói như thế yêu rồi!
Anh biết đó em cứng nhắc: nên khi đặt ra câu hỏi, em đã ghi sẵn câu trả lời nếu trùng khớp em chấp nhận!  Nhưng anh không làm được, anh và em không có nhau!*
*nhắn cho người hiện tại:
Bây giờ lại tương tự : chỉ cần một câu trả lời ngắn gọn ấy, thì em chấp nhận tất cả. Bỏ qua trở ngại tuổi, hoàn cảnh chấp nhận chờ đợi dù em chẳng còn trẻ nữa…
Những câu nói như: em hãy đợi anh, hãy làm người yêu anh, làm vợ anh hay anh chỉ có mình em, vì em làm tất cả, những tin nhắn nhớ nhung yêu thương cảm xúc vô bờ…với em không giá trị bằng câu anh nói  lúc nhìn vào mắt em.
 Chỉ cần câu trả lời ấy sẽ cho em sức mạnh nhận lời yêu anh. Thế nhưng anh đã không…..
          Em lại cứng nhắc buông tay……
                                                                           12.04.2013.QH

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Đợi chờ !

Đợi chờ.!
Mãi chờ anh, mãi đợi anh
Mờ phai năm tháng cũng đành vậy thôi
Chỉ mong anh nhớ giữ lời
Rằng thương rằng nhớ một đời yêu em!
……………………***…………………
05.03.2013.QH

Mộng tình!...


Mộng tình!...

Người ta đã nói yêu thương thật nhiều
Để em mộng tưởng mà đợi chờ đây
Người ta đã vội vàng hứa vậy đấy
Để Quỳnh Hương thẹn Nguyệt đến úa tàn!

Hạnh phúc còn trên khắp nẻo nhân gian
Vì đâu lỡ chuyến đò sang bến mới
Em chẳng làm nàng thơ chốn hồn hoang 
Hồn hoang nơi ấy chỉ buồn đau thôi

Kiếp này duyên ta chẳng thể thành đôi
Em buồn nhỏ lệ cho đời hết đơn côi
Mặc cho ảo mộng tình ta tan vỡ
Hẹn kiếp sau xây mộng tình nên thơ
…………………………………………
06.03.2013.QH

Vẫn em...

Vẫn em...

Vẫn em hương sứ nồng nàn
Vẫn duyên nét ấy cho chàng làm thơ
Dẫu rằng hết tuổi mộng mơ
Sông trăng em mãi đợi chờ người thương
………………………………………………………….
29.01.2013 .QH

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

Em giận mình!..


Em giận mình!..

Em dặn lòng mình hãy quên anh đi
Quên chiều xuân tảo mộ đồi hoa sim
Anh nắm tay em nói lời tha thiết
Đợi anh em nhé! trước lúc chia ly.

Trời cho ta gặp gỡ để làm gì
Nỡ để cách ngăn nỗi nhớ đầy vơi
Bâng khuâng dạ khúc tình nhân rơi lệ
Uyên ương giấc mộng không thành đôi.

Anh có nghe mùa hè đã đến rồi
Ve sầu nức nỡ tiễn học trò xa
Xác phượng héo khô ép vào trang vở
Anh, thầy giáo trẻ còn tiếc ngẫn ngơ.

Chuyện chúng mình không thể viết nên thơ
Bởi dang dở chẳng thể chung một đường
Năm tháng dài tình yêu rồi  phai nhạt
Em giận mình sao vẫn còn nhớ thương.
……………….……***………………………..
04.04.2013.QH

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

Tin nhắn lúc 0 giờ!


            Tin nhắn lúc 0 giờ!
Nghĩ về anh, nước mắt cứ tuôn  ra dù cho cô cố gắng không khóc. Lúc ấy cô chỉ muốn được anh ôm vào lòng, cô khóc nức nỡ vì biết chẳng thể nào được nữa. Anh ở quá xa, anh không còn tin cô nữa. Có lẻ cô chẳng xứng đáng với anh, có lẻ cô đã đánh mất anh, cô đã sai. 0 giờ, cô quyết định nhắn tin cho anh sau nhiều ngày suy nghĩ!
“P à, H suy nghĩ kỹ rồi, P  không còn tin tưởng, không yêu thương H nữa, từ mai sẽ cố quên P,sẽ đón nhận người mới.. H không còn nhỏ để mộng mơ đùa giỡn tình cảm. H cần ổn định, tính chuyện tương lai, gia đình cần H chăm sóc. P  học tốt, có công việc như ý P nhé! H  nợ P  một nụ hôn, xin trả bằng lời chúc ngủ ngon cuối cùng!”
Anh nhắn trả lời gọn lỏn: “không cần”. Ừ thì anh đã không cần cô lâu rồi!
Cô muốn  anh đọc thơ cho nghe lần cuối, anh không đọc, cô thấy buồn!
Cứ thế cô lặng lẻ suốt đêm cô thiếp đi rồi tỉnh trên tay vẫn còn cầm điện thoại chứa tin nhắn anh lạnh lùng: “Không, muốn thì gọi cho L đọc cho nghe, thơ P không xứng”. Thảng thốt, cô kêu trời, cô nhắn tin nhắn cuối cùng cho anh: “trời ơi, P nói tôi đau lòng quá!”
Cô bảo anh không xứng để cô phải khóc, nhưng khóe mi không nghe lời, con tim không chịu nỗi cứ thế nước mắt cứ rơi!  Cô ngồi ôm gối trong cô đơn, đêm Sài Gòn oi bức nhưng cô lạnh lắm!
                                                                                                      03.04.2013
                                                                                                         QH.(HT)

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Thôi thì cá tháng tư!


          Thôi thì cá tháng tư!
          Hôm nay anh nhắn tin cho tôi, “tôi yêu em!”, tôi bảo nghe mà buồn. Anh nói sao lại buồn?.  Tôi trả lời: “anh nói yêu ngày cá tháng tư khác nào những kỷ niệm ngọt ngào đã có thời gian qua giữa hai ta cũng chỉ là dối trá sao?”. Anh nói "em cứ nghĩ như vậy nếu điều ấy làm em vui!"

Thật ra anh đã đẩy tôi ra xa anh từ lâu rồi. Anh bảo tôi thay đổi, có người mới “ok” hơn anh rồi..v.v.. Không biết nữa, tôi không biết với anh “ok” hơn là thế nào?, giàu có hơn đẹp trai hơn, giỏi giang hơn, có địa vị hơn….hay yêu tôi nhiều hơn anh.
 Anh không trả lời câu hỏi của tôi, ngay từ khi mới quen anh đã có suy nghĩ mặc cảm nghèo, không bằng ai...v.v.., tôi cũng đã từng nói nếu quan tâm anh có bao nhiêu của cải đã chẳng thèm hứa về bên anh làm gì!
Tôi quen anh khi tình cờ đọc thơ anh thấy thích, tôi xin kết bạn, cả hai trò chuyện rôm rả vui vẻ, trùng hợp lại cùng quê nên dể dàng thân nhau. Điểm chung của cả hai  có chút gì sâu thẳm trong tâm hồn đượm buồn với những lo lắng. Lúc đầu anh cũng không nói thật hết mọi chuyện và tôi biết điều ấy, tôi vẫn tôn trọng anh, nghĩ anh có khúc mắc nào đó không muốn chia sẽ. Thời gian trôi qua thật nhanh anh ngỏ lời muốn  làm người yêu của nhau. Tôi chấp nhận bảo anh  đợi. Rồi cũng đến ngày thỏa mong chờ, gặp nhau vui vẻ, có những kỷ niệm đẹp. Công việc khác nhau, nơi làm việc xa hơn cả ngàn km. Hết kỳ nghĩ tôi phải đi điều tất yếu mà.
Trước ngày tôi đi anh đến chơi, anh ôm tôi vào lòng đặt lên trán tôi nụ hôn anh nói: “hãy làm người yêu P nhé, đi rồi đừng quên P, hãy về với P”. Tôi lắc đầu, anh hỏi sao vậy, không yêu P sao? Tôi ừ một tiếng rõ to. Anh cười ghì chặt lấy cổ tôi nâng người tôi lên đặt vào môi nụ hôn khiến tôi bất ngờ đến nghẹt thở. Anh bảo : “dám nói không yêu P nè, cho biết tay, cho sau này mãi mãi nhớ P”. Cảm giác lúc đó thật ngọt ngào, tôi cảm nhận được tình yêu trong mắt anh, nghe cả tiếng trái tim anh thổn thức. Quy luật có hợp ắc có tan, anh nắm chặt bàn tay bé nhỏ của tôi siết mạnh làm tôi đau điếng anh nói: “P sợ mất H lắm, H có người nhiều thích thế P lại ở xa nữa, không chăm sóc cho H lúc một mình được nhỡ có anh nào……H đi mạnh giỏi nhớ sắp xếp công việc mau về với P nghe”
Thế đấy hạnh phúc  là vậy, nhưng ai có biết được lòng người nông sâu. Một ngày đẹp trời anh bảo tôi đổi thay, nói chia tay thật nhẹ nhàng. Tôi chấp nhận mà lòng tự hỏi mình đã làm gì sai?
Bây giờ cá tháng tư anh đem tình cảm của tôi ra đùa nhắc lại vết thương lòng lâu nay tôi chôn vùi để vui cười.
Tôi hỏi tại sao hay đơn giản anh không hề yêu tôi, anh lại nói : “không phải không nhưng đành thôi…vì em có người khác ok hơn P” anh nói thật nhẹ nhàng làm sao, tình nhẹ tựa cánh hoa rơi theo chiều gió. Lý do anh nêu ra thật cao thượng khác nào chúc tôi vui bên người ta,hãy cứ hạnh phúc riêng tôi đi.  Anh đâu biết lòng tôi nặng trĩu ưu tư.
Thôi thì cá tháng tư xem như anh cợt đùa!

                                                                 01.04.2013.QH
                                                                                    HT       

Thôi nhé! Em xin chào anh!


Thôi nhé! Em xin chào anh!

Nói làm chi nữa nhớ thương
Sợ lắm đầu môi chót lưỡi
Sao anh đã có người thương
Còn xin chung lối với em.
           
Nhắc làm chi nữa buồn thêm
Thân em cánh mỏng mong manh
Chẳng dám đem lòng vương vấn
Ngọt ngào xin trả lại anh.

Sợ lắm thương mấy cũng đành
Để anh trọn kiếp cùng người
Sợ lắm đa tình tính ấy
Trái  tim  ai nỡ sẻ đôi

Em về quên mộng mơ thôi
Tình anh bèo bọt nỗi trôi
Năm tháng xóa mờ thương nhớ
Môi em lại nở nụ cười!
Thôi nhé! Em  xin chào anh!
……………..***………………
01.04.2013.QH