Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Nhật ký đợi 58

NKĐ 58!
Cứ mỗi lần em muốn buông tay, em lại nghĩ đến đôi mắt mẹ anh, em lại nhớ đến đôi mắt mẹ em.
Đôi mắt hai người, chung một nỗi niềm, ánh mắt chất chứa những lo lắng, hy vọng, đượm buồn cứ dõi theo bước con, chờ đợi ngày con mẹ trưởng thành khôn lớn thành đạt trở về. Em không tài nào bỏ mặc anh. Anh lại nhằm vào điểm yếu này của em.....
Em thật ngốc phải không anh?
Dẫu biết đợi anh trong vô vọng.....nhưng lại không thể.....xóa hết kỷ niệm...rời bỏ hạnh phúc đã có...quên đi ánh mắt mẹ anh..mẹ em......
.................................29.07.2013.QH

Không có nhận xét nào: