Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Cùng nhau cảm tác!



Cùng nhau cảm tác!

Buồn nghe tiếng người thở than,
từng câu từng chữ như ngàn yêu thương
cuộc đời sao lắm vấn vương,
tình xuân chưa nở hồn đương sắp tàn,
Văn tình như sóng biển(Hải) tan,
vườn hồng dẫn lối gian nan đường vào,
Lãng tử lặng lẽ cúi chào,
người quay lưng bước hồn còn trao em.

Tình trao chi nữa buồn thêm
Quay lưng vội bước yêu em nghĩa gì
Vườn hồng có lối dể đi
Lữ khách còn ghé thầm thì với mai
Đến vườn nhan sắc đã phai
Lặng lẽ người đi liêu trai cũng sầu!

Gió đưa Hương thoảng hoa Quỳnh
Nửa đêm thức dậy giật mình...nhớ em
Nhớ em thân mỏng cánh mềm
Sương khuya gió lạnh âm thầm tỏa hương....

Vì em nở muộn mà thương
Chẳng phải người ta vấn vương điều gì
Gió lay cành lá thầm thì
Sương khuya buốt lạnh người đi vội vàng
Lặng lẽ mình em đợi chàng
Đợi chàng hương sắc phai tàn vội thôi!

Em đừng nói thế em ơi
Nghe thương mà ngỡ lẻ loi một mình.

Rằng em vẫn lỡ một mình
Câu chữ chưa thôi linh tinh đó mà!

Một mình là bởi làm cao
Rập rình một đám ôm sao trên trời.

Truong Quynh Huongtvvk  
một mình chẳng phải nhìn trời
Vì em phận bạc như vôi thôi người!

 Vôi thì cũng có người tôi
Vôi nào có được bờ môi huơng quỳnh.

 Vôi nào giữ được ân tình
Quỳnh Hương đón nhận về mình chẳng tha!


Tình em anh vẫn ước cầu,
Nhưng đành quay gót biết dầu vẫn thương,
dù phai tình còn vấn vương,
dù còn mai đó nhưng hương đâu rồi,
Buồn trông duyên phận thế thôi,
cầu cho kiếp nữa cho tôi gặp nàng...

 sao nói xa xôi thế chàng
Kiếp này đang vẫn còn mang ân tình
Canh ba em đợi bình minh
Mang nắng để hồng lung linh gợi tình
Cho chàng đợi em vội tìm
Tìm giọt sương đêm im lìm trời xanh
Mong manh gió mát trăng thanh
Quỳnh Hương một đóa tựa tranh lén nhìn!

Bình minh anh đã đến rồi
Không mang nắng đến mưa rơi ngập trời
Tưới cho Quỳnh nở tốt tươi
Hương thơm ngan ngát tiếng cười ngất ngây.....

Khi em khóc có ai hay
Buồn thương cho phận gió lay hoa tàn
hoa rơi theo nhịp gió lay
Bọt bèo nỗi trôi thương thay kiếp Quỳnh!

 Anh đây rất thích hoa Quỳnh
Nhưng đành lặng ngắm một mình thiết tha
Vì em là một bông hoa
Trời ban hương sắc mặn mà xinh tươi
Anh thì chỉ có tiếng cười
Ngoài ra thì kém mọi người xung quanh.

Nụ cười vui vẻ trao anh
Em làm tri kỷ trăng thanh tự tình.
Là em một đóa Hương Quỳnh 
Đêm khuya lạnh lẽo một mình nở Hoa .
Chàng làm lữ khách ngắm hoa 
Đùa cho duyên lỡ nhạt nhòa sắc Hương!
Chàng nói rằng chàng đã thương
Ra đi còn chút vấn vương không chàng!

Quỳnh Hương ơi! hãy tỏa hương đi nhé!
dẫu muộn màng,thoảng nhẹ đêm thâu
đừng chờ ai! hãy tỏa hương đi nhé!
bởi chờ người ta sẽ thấy...rất lâu.

Truong Quynh Huongtvvk 
Quỳnh Hương đợi chàng Awa đó 
Và đợi nàng trăng lên tự tình
Đợi chàng ấy, viết thơ tình đó
Đêm đến đợi chàng đọc thơ tình.
Quỳnh Hương sẽ nở trăng sáng tỏ
Một màu trắng tinh khôi trong đêm
Phản phất hồn mơ để chàng nhớ
Trăng rơi, hoa rụng, chàng đi xa.
……………………………………………….
Trân trọng! QH



Không có nhận xét nào: